Những bài cùng tác giả
Natto là gì ?
“Natto” là những hạt đậu nành đã luộc chín được ủ với Enzim (Bacillus
natto) ở một môi trường 40°C trong vòng 14-18 giờ để lên men thành những
hạt đậu có màu nâu, độ nhờn nhớt cao và bền (chứa nhiều Acid Glutamic),
có mùi nồng nặc (của nước tiểu) rất khó chịu với người không quen. Theo
kinh nghiệm của nhà sản xuất cho biết khi độ nhớt càng cao thì chất
lượng Natto càng tốt và vị càng ngọt. Là một món ăn dân dã rất phổ biến
ở nông thôn Nhật bản, họ thường ăn cơm sáng với Natto, nước tương với
rong biển phơi khô (Nori) và trứng gà sống. Ngày nay Natto còn được chế
biến trong các món ăn xào nấu với thịt, làm sandwich kẹp natto hay bánh
mì gọi là Natto-burger (!) .
Natto là một đặc sản thiên nhiên, không qua
chế biến (nấu, xào, hấp …) vì vậy những tố chất bổ dưỡng cho sức khỏe
đều được giữ nguyên vẹn trong đó enzym Nattokinase là một hoạt chất sản
sinh trong quá trình lên men tự nhiên được xem là hoạt chất có hiệu quả
trong việc ngăn ngừa các chứng bệnh tim mạch--một phát hiện vô cùng lý
thú bởi nhà nghiên cứu sinh lý học Nhật bản nổi tiếng, GS Sumi Hiroyuki
vào năm 1980 (xem phần 3).
Từ trước đến nay, có nhiều thức ăn từ đậu nành lên men như các loại
Tương (miso), Chao.. bằng những con men như Aspergillus, Rhozipus hay
Actinomucos nhưng chỉ có Natto là lên men từ vi khuẩn (active protease
enzymes) Bacillus Subtilis có trong rơm rạ và được gọi phổ biến là
Bacillus Natto.
Natto là chữ ghép của Nat (nộp) và To (đậu) với nghĩa là “đậu nành lên
men” ngày nay, đã xuất hiện ở Nhật vào năm 1068 . Đậu nành ngoài làm
thức ăn, là loại đậu dùng để ‘cúng dường” đức Phật (nassho—nộp vào chùa)
trong nhà chùa và đưa vào bếp chế biến thức ăn cho tăng lữ, ni sư . Ngày
nay vào ngày lập xuân (tết cổ truyền theo âm lịch) tại Nhật bản, các
chùa thường quăng rãi những hạt đậu trước cổng chính cho khách hành
hương đến viếng, hay các cụ lớn tuổi vẫn giữ tục lệ ném hạt đậu nành
trước cửa để trừ tà ( ma quỉ), rước “hên” (may mắn) vào nhà.
Phát hiện ra Natto
Có 5 truyền thuyết chủ yếu được lưu truyền cho đến ngày nay:
1) Du nhập từ Trung Hoa:
Vào năm 754 nhà sư Ganji của Nhật bản đã sang Trung Hoa hành đạo và khi
trở về đã mang theo khoảng 5.5 tấn bánh đậu nành đã lên men (không ướp
muối) và từ đó đã phát triển thành một món ăn trong nhà chùa dưới tên
Natto. Người ta được biết hơn 2000 năm trước người TQ đã chế biến ra món
đậu hũ lên men có tên là TAN-SHIH (bành tàu hũmềm màu sáng) hay KAN-SHIH
(bánh tàu hũ ngọt) mà ngày nay vẫn còn lưu lại qua dạng tương bằng đậu
đen. Qui trình làm ra Tan-Shih được ghi lại trong sách về Nông nghiệp ở
Trung quốc “Chi-Min Yao-shu” đầu tiên vào năm 535 trong đó thuật lại
rằng đậu nành được nấu chín, phơi trong phòng ấm rồi gói trong rơm và để
lên men tự nhiên thành Koji, sau đó rửa lại bằng nước sạch, lấy xác quấn
chặt bằng vải để trong nhiều ngày, cuối cùng phơi khô hay sấy khô làm
thành bánh. Trong rơm hay rạ có chứa loại enzim Bacillus Subtilis và dễ
lên men trong điều kiện nhiết độ cao (40°C) và tạo ra chất nhờn, mùi hôi
như đã kể.
2) Thuyết Thời Yayoi ở Nhật bản:
Thời đại Yayoi (300 BC-200 AD) là thời kỳ nền nông nghiệp của Nhật bản
có những biến chuyển quan trọng. Người ta đã phát hiện hạt đậu nành ở
những địa điểm khai quật khảo cổ thời đại nầy ở một số địa phương (tỉnh
Akita ở đông bắc, Yamaguchi hay Shizuoka ở phía Nam) cho thấy người Nhật
đã biết trồng và ăn đậu nành từ rất sớm. Bốn yếu tố làm thành Natto xưa
kia từ thời Yayoi đã hội đủ: đậu nành, rơm rạ từ việc trồng lúa, vi
khuẩn lên men và thời tiết nắng ấm ở vùng đông bắc Nhật bản. Sự ngẫu
nhiên giữa việc nấu chín đậu nành rồi quấn vào rơm rạ trong điều kiện
nóng ấm (để lên men) có thể được giải thích bằng
(1) thời Yayoi người
Nhật xây nhà có lò sưởi ở giữa nhà (tate-ana) và có thói quen nấu ăn
trên lò sưởi (amado) giữa nhà rồi phơi trên trần nhà thức ăn dư thừa
chung quanh bếp và nhờ vậy chỉ qua một đêm là những hạt đậu được nấu
chín gói cất trong rơm đã trở thành Natto
(2) những hạt Natto có mùi khó
chịu nầy trước tiên là được dùng làm thức ăn cho ngựa trong chuồng
(3)
những hạt đậu chín sạch sẽ thì được đem vào nhà chùa đề cúng dường ở đền
Shinto nhưng vô tình khi chuyên chở bằng ổ rơm có quấn chặt dây bện bằng
tranh (kamidana) đã tạo xúc tác lên men cho những hạt đậu nành bên trong
và biến chúng thành Natto. Nhưng những “huyền thoại”nầy cũng chưa có tài
liệu nào chứng minh…trừ chữ “Natto” trong đó “Nat” là “cống nộp” (hay
cúng dường) còn “To” là hạt đậu.
3)Thuyết Thái tử Shotoku ở tỉnh Shiga (vùng trung bộ NB, phía đông thành
phố Kyoto)
Tương truyền rằng thái tử Shotoku vào đầu thế kỷ thứ bảy đi ngựa qua
ngọn đồi Omi và ghé ở lại qua đêm tại làng Warado, vùng trồng nhiều đậu
nành. Ông ta cho ngựa ăn những hạt đậu (đã nấu chín) dư thừa, gói trong
rơm và treo ở cành cây. Ngày hôm sau những hạt đậu lên men thành Natto
và khi Ông cho thêm muối nếm thử thì thấy ngon ngọt và dân làng bắt
chước sản xuất ra món Natto độc đáo nầy. Từ đó đổi tên làng thành
”làng
gói bằng rơm” (Warazuto Mura) và thực tế là làng nầy đã là nơi sản xuất
Natto cho đến những năm 1920. GS Ota Teruo cho rằng Thái tử Shotoku đã
học cách lên men từ một vị sư người Triều tiên, bạn thân của ông ta tên
là Keiji, kĩ thuật len men đậu nành trong khi Thái tử theo ông học đạo
phật. Tất cả các truyền thuyết khác về Natto đều nói rằng Natto xuất
phát từ các tình miền Bắc NB.
3) Thuyết Hachiman Taro Yoshiie (phổ biến nhất)
Hachiman Taro Yoshiie là tên gọi thân mật của Minamoto Yoshiie, môt
Samurai nổi tiếng con của lãnh chúa Minamoto no Yoriyashi thời Heian của
Nhật bản. Yoshiie là vị tướng anh hùng trong cuộc chiến kéo dài 9 năm
Zenkunen (1051) và trận chiến 3 năm Gosanen (1083) trong những cuộc dẹp
loạn các sứ quân ở miền Bắc. Nông dân vùng nầy đứng lên vì nghèo đói,
chống lại sưu thuế, thất mùa vì nạn giá rét… và vậy triều đình ở Kyoto
vội cử tướng Yoshiie, cha ông lên miền Bắc khống chế. Trên đường từ
Kyoto lên Edo (Vùng Tokyo và phụ cận) ngoằn nghèo dọc theo nhiều tỉnh
nghèo (Oshukaido). Tương truyền khi đoàn quân ngừng lại nấu đậu nành cho
ngựa ăn thì bị tấn công bất ngờ đành vội vã quấn đậu trong gói rơm cột
chặt vào lưng ngựa. Ngày hôm sau hay sau nữa, thấy gói đậu ấm hẳn (vì
thân nhiệt của Ngựa) và bốc mùi khủng khiếp do lên men nhưng đàn ngựa ăn
rất ngon. Binh lính tò mò nếm thử thì phát hiện đây là món ăn bổ dưỡng,
mau tiêu và nhuận trường không bị sình trương hay táo bón.
Một giai thoại khác kể rằng khi tướng Yoshiie đến thành phố Iwadeyama ở
Miyagi (tỉnh vùng đông bắc) thắng trận Zenkunen (Trước chín năm) thì
tướng quân cho rằng nhờ ăn Natto của dân làng dâng lên mà thắng trận và
từ đó Natto đã trở thành đặc sản nổi tiếng của làng Iwadeyama từ thời kỳ
giữa Edo. 32 năm sau Yoshiie thất trận Gosannen, bị bắt tại Sankanbu
tỉnh Akita. Trong thời gian chiến đấu tại đây Yoshiie đã nấu đậu cho
những nông dân nghèo đói và vội vàng gói vào lá tranh, nông dân ngạc
nhiên vì mấy ngày sau đậu bốc mùi hăng và nhờn nhớt nhưng vì đói nên đã
ăn ngon lành và từ đó Natto đã trở thành món ăn bổ dưỡng của người Nhật
bản đến ngày nay.
Cuối cùng chiến thắng trở về Kyoto mang theo kỹ thuật chế biến Natto vì
vậy con đường về của ông được gọi là “con đường Natto” phát xuất từ làng
Yokote ở tỉnh Akita miền đông bắc sang các tỉnh Yamagata, Sendai,
Fukushima, Haizu,Mito, Urawa (Saitama),Tokyo, Kofu…và cuối cùng là Tanba
(gần Kyoto), nơi nơi đều được phổ biến kỹ thuật sản xuất Natto và trở
thành đặc sản nổi tiếng sau nầy… Câu chuyện huyền thoại về tướng quân
Hachiman Taro Yoshiie trở nên một tác phẩm truyền khẩu bất hủ cho đến
ngày nay.
Ngoài giai thoại vừa kể, chung quanh Natto còn có nhiều giai thoại như
“Hoàng đế trở thành nhà sư Natto” khi nhà vua Kogen (1331-1333) bỏ ngai
vàng lên núi đi tu và chế biến đậu nành thành Natto (đậu nành nấu chín
gói vào rơm ủ lên men) nhờ vậy các chùa ở vùng Yamaguni hay Kyoto cũng
đã cho ra đời những “đặc sản” Natto nổi tiếng như “Tanba Natto” hay
“Yamaguni Natto”.
Vào thời đại Muromachi (1338-1573) người Nhật bản đã biết cách chế biến
Tương (miso) và các loại nước tương (shoyu)—một loại nước chấm-- từ hạt
đậu nành hay đỗ đen nhờ vậy cách làm Natto cũng thay đổi ít nhiều bằng
cách gia vị thêm tương thay vì muối, đặc biệt trong nhà đền thiền học,
các vị sư đã sử dụng rất nhiều loại tương, đậu hũ và Natto trong bữa ăn
(Shojin Ryori) nhờ vậy Natto càng trở nên phổ biến trong giới Samurai,
sư sãi hay tầng lớp quí tộc. Từ thế kỷ thứ 17 (thời Tokugawa) Natto đã
trở nên phổ biến rộng khắp, Mito (tỉnh Ibaraki) là nơi sản xuất ra nhiều
loại Natto nổi tiếng lưu truyền cho đến ngày nay. Ngay ở Tokyo vào những
năm 1970, người ta còn thấy cảnh bán dạo Natto và đậu hũ bằng xe đạp
trong các khu phố nghèo, trở thành món ăn sáng của giới bình dân, rất
tiện lợi vì chỉ cần natto với cơm nóng và nước tương là có thể xong bữa
cơm sáng hay thêm một ít tương (miso) cho vào Natto thành bát canh nóng
(natto-jiru) cho bữa cơm tối.
Giải mã những bí ẩn chung quanh Natto
Nhà khoa học đầu tiên nghiên cứu về sự bí ẩn của Natto là tiến sĩ
K.Yabe, một chuyên gia về vi sinh học công bố những kết quả tìm tòi của
ông về sự lên men của Natto vào năm 1894, ghi lại rằng “Natto, một loại
pho-mai thực vật” để giới thiệu với các nước phương tây vốn rất quen
thuộc với các loại phô-mai từ sữa bò hay sữa dê. Trước Abe, chưa có một
ai tìm hiểu nguyên nhân tại sao Natto có thể lên men từ rơm rạ bọc
quanh, quả là môt điều kỳ bí. Với kiến thức về vi sinh vật, TS Abe cho
rằng đậu nành nấu chín chắc chắn được lên men bằng một loại vi sinh vật
“nào đó” và với phương pháp trích ly, Abe đã tìm thấy 4 loại vi khuẩn
(ba loại thuộc họ Micrococci và một loại Bacillus) đã giúp cho đậu nành
lên men dễ dàng (ông ta đã phát hiện Bacillus subtilis là loại men giúp
cho đậu nành nấu chín lên men (nhưng không xác định đó là một loại enzym
có trong rơm rạ bọc quanh Natto). Những khám phá nầy về mặt khoa học của
Abe đã gây được tiếng vang vì nhờ đó giới chuyên môn xác định được tính
chất đặc biệt về dinh dưỡng của Natto về phương diện vi sinh.
Quân đội Nhật bản trong thời chiến tranh Nhật-Nga (1904-05) đã phải ăn
ngày 3 bữa bằng Natto với cơm nhờ vậy binh lính gìn giữ được sức khỏe
không bị đau bụng, tiêu chảy hay táo bón trên đường hành quân.
Vào năm 1905 TS Shin Sawamura (đại học Tokyo) đã thành công trong việc
tách 2 loại vi khuẩn Natto từ đậu nành nấu chín, trong đó vi khuẩn gây
ra mùi hương đặc biệt làm hạt đậu lên men (Bacillus natto) cũng như vi
khuẩn tạo chất nhờn rất dẻo dai (Bacillus mesentericus vulgarus) tạo vị
ngọt. Từ đó, khẳng định được loại enzym---qua nhiều kiểm chứng trên các
loại natto khác nhau--- Bacillus Natto do TS Sawamura tìm thấy là chính
xác. Bacillus Natto đồng nghĩa với Bacillus Subtilis trong thuật ngữ
ngày nay. Nhiều nghiên cứu cho thấy người ta dùng nhiều loại men tương
tự để sản xuất Natto nhưng tất cả đều thất bại, sản phẩm Natto nầy không
có mùi và dẻo như Natto sản xuất bằng loại men ủ từ rơm rạ, điều đó giúp
các nhà khoa học Nhật bản xác nhận được rằng con men tạo ra Natto phải
là một loại men các đặc tính khác với loại men Bacillus Subtilis tuy
rằng cùng họ.
Sỡ dĩ các nhà khoa học NB đã cất công nghiên cứu về thực phẩm độc đáo
nầy vì cho rằng đây là một thức ăn giúp con người sống lâu, giữ gìn được
sức khỏe trong đó có 4 nhà nghiên cứu ăn hằng ngày natto, đã sống đến
80.4 tuổi vào những năm 1900 là bằng chứng cụ thể. Những kết quả nghiên
cứu sau đó của GS Muramatsu Shisuke (trường Nông nghiệp Morioka) trích
ly được 3 loại Bacillus có trong Natto tạo ra mùi và hương vị cho Natto
nhưng ông xác định những enzym Natto nầy giàu protein và chất tinh bột
giúp cho tiêu hóa dễ dàng cũng như hấp thu được dưỡng chất từ thức ăn
khác nhờ vi khuẩn natto có “trypsin và diastase (enzyme)”. Việc tìm tòi
để sản xuất theo lối công nghiệp sản phẩm Natto được nghiên cứu liên tục
ở các trường đại học Nhật bản (như GS Hazawa Jun ở ĐH Hokkaido) ứng dụng
các loại enzym có tính năng tương tự với enzym từ rơm rạ để phục vụ quân
đội viễn chinh Nhật bản ở Mãn châu, Trung quốc…từ năm 1919. Từ đó, Natto
đã trở thành thực phẩm chủ yếu cho quân đội viễn chinh trong thế chiến
thứ hai và ngày càng phổ cập đến nhân dân. Qua thống kê chúng ta có thể
thấy từ mức tiêu thụ Natto 39,000 tấn năm 1958 tăng vọt lên đến 170,000
tấn/năm 1982 chứng tỏ Natto đã trở thành lương thực dinh dưỡng mà bình
quân người Nhật sử dụng 1.42 kg/năm (và hiện nay là khoảng 2 kgs/năm).
Hiệu quả dinh dưỡng của Natto--thực phẩm chức năng
Khuynh hướng ngày càng tiêu thụ sản phẩm Natto vì tin rằng Natto không
những là thức ăn rẽ tiền dễ tiêu, nhiều protein và không gây hại như các
loại thực phẩm chế biến công nghiệp (ăn liền) mặc dù mùi “hương” (do vi
khuẩn Pyrazine gây ra) của Natto vẫn gây khó chịu, cực kỳ khó ngửi . Bản
thân người viết bài nầy đã ở Nhật trên 40 năm nhưng cũng không thể ‘làm
quen” với mùi đặc biệt của Natto mặc dù vẫn biết đây là một thức ăn bình
dân có độ dinh dưỡng cao. Nhiều anh em Việt nam đã phải bỏ chạy lánh xa
khi người bạn Nhật (trong cư xá) bên cạnh mở nắp gói Natto ra ăn. Điều
khác thường là những ai đã quen hay chịu được thì ngày càng “nghiện”món
nầy một cách lạ lùng như người Pháp “ghiền” phô-mai lên men xanh
“Roquefort” nặng mùi vậy.
Đây cũng là điểm yếu mà các nhà sản xuất thực phẩm ra sức khắc phục bằng
cách (1)Pha trộn với hạt dẻ (2) hun khói, sấy khô với cám lúa mạch (3)
thêm Calci (4)Natto với loại rong tảo giàu Vitamin B-12 hay (5) Pha trộn
Natto và gạo lức…vì đã có những phát biểu đánh giá khá tích cực của giới
chuyên môn vào những năm cuối và thập kỷ 1970 như nghiên cứu của GS
Kameda (ĐH Y khoa Kanazawa) về hiệu quả ngăn ngừa nhiễm độc, tế bào ung
thư, kim loại nặng của Natto trên cơ thể chuột hay như tổng kết của GS
Ohta thuộc viện nghiên cứu Thực phẩm quốc gia (NB) rằng” có nhiều chứng
cớ qua nghiên cứu cơ bản cho thấy hiệu quả của Natto như ngăn ngừa bệnh
kiết lỵ, tiêu chảy và nhiễm độc đường ruột hay giảm béo…giữa các nhà
chuyên môn mặc dù cho dến nay vẫn còn nhiều tranh cãi” nhưng rõ ràng là
người ăn Natto không bị đầy hơi, trướng bụng như khi ăn các loại đậu
khác, có nghĩa là enzyme natto có khả năng là một hoạt chất có ích không
thể phủ nhận.
Trước khi đi vào chi tiết dinh dưỡng đặc biệt và khả năng ngăn ngừa các
chứng bệnh tim mạch của Nattokinase, chúng ta hãy lướt qua những đặc
trưng tổng quát của đậu nành.
Đặc trưng của đậu nành
Đậu nành là loại đậu được xem là “tốt”nhất trong các loại ngũ cốc nhờ
những đặc tính dinh dưỡng sau:
- Protein (35-45%) gồm
các loại Acid amin cơ bản
(Isoleucine, Leucine,
Lysin, Methionine, Phenylamin, Tryptophan, Valin…)
Isoflavones (chất Genistein) là một estrogen thực vật ngăn đông máu
trong động mạch, chống xốp xương, giúp cho hoạt động của não bộ cho Nam
lẫn nữ dưới 4 dạng: Aglycone, Daizein, Genistein và Glycitein. Mỗi ngày
cơ thể cần 50 mg Isoflavones (tương đương với ½ miếng đậu phụ hay 30 gr
đậu nành rang) là chất không bị tiêu hủy trong quá trình chế biến, nấu
nướng thức ăn . Isoflavones được lý giải như môt hoạt chất chống Oxy
hóa, ngăn cản các gốc tự do (free radical) tấn công LDL, giúp cơ thể
giảm Cholesterol xấu (LDL), tăng đào thải chúng ra ngoài và làm giảm
nguy cơ suy tim mạch.
- Chất béo (15-20%) trong đó acid béo bão hòa thấp (13%),
không có
cholesterol (acid béo không bão hòa 30%). Lượng acid béo không no cần
thiết như acid Linoleic 50% và 7% Alpha Linoleic acid là nguồn cung cấp
acid béo chuỗi mạch dài Omega 3 (phát triển não trẻ em) quan trọng cho
cơ thể như DHA ( Docosa Hexanoic Acid) và EPA (Eicossa Pentaenoic Acid)
có hiệu quả trong việc trị các chứng bệnh về tim mạch, ung thư và nhiều
bệnh khác.
- Glucose (15-25%)
- Chất vô cơ, muối khoáng như Ca, Fe, Mg, P, K, Na, S (5%)
- Nước (8%)
- Vitamin: A, B1, B2, D, E, F
. Globulin, cellulose
Những hiệu quả tổng quát từ Đậu nành
Trong bài “Thực phẩm chức năng—Cũ mà mới”
(1) chúng tôi đã nói qua về
đậu nành, một trong những ngũ cốc được Vua Thần Nông (năm 2838 BC) ở
Trung quốc xếp vào loại dinh dương cơ bản và giá trị của đậu nành qua
kinh nghiệm hơn 4000 năm của cuộc sống con người đã được chứng minh tuy
nhiên mãi đến năm 1970 thì hàng loạt nghiên cứu khoa học về đậu nành
trong việc ngăn ngừa các chứng bệnh trong y khoa mới được tập trung qua
nhiều khía cạnh. Khả năng phân tích định tính cũng như định lượng các
thành phần hóa học, bệnh lý và chức năng khắc phục của đậu nành dần được
sáng tỏ khi điều kiện phân tích hóa lý, cận lâm sàng và lâm sàng trong
kỹ thuật nghiên cứu y khoa và hóa sinh đã có những bước phát triển vượt
bậc. Trong đông y, đậu nành có vị ngọt, bùi, không độc (lành tính) giải
nhiệt, điều hòa ngũ tạng, bổ nguyên khí, thông lợi 12 kinh mạch. Trong
tôn giáo (ở Nhật bản), đậu nành được dùng để xua tà khí vì vậy nhà chùa
thường tung đậu nành vào ngày 1 tháng 2 hằng năm (tết âm lịch—gọi là
Xuân phân--Setsubun) trước cổng vào dịp lễ (mamemaki) như một “phép” lễ
làm sạch chốn thanh tịnh. Các vị cao niên thường tung những hạt đậu nành
ra khỏi cửa, hô to “Oni wa sôto, Fuku wa uchi” (Quỉ ma ra ngoài, phúc
lộc vào nhà).
-Cải thiện xương
Sản phẩm đi từ đậu nành như sữa đậu nành không có nhiều hàm lượng calci
nhưng Isoflavones có thể ngăn ngừa chứng loãng xương hoặc xốp xương.
Nhiều nghiên cứu cho thấy Isoflavones trong đậu nành có khả năng như một
hormon nữ tính (estrogen) thực vật có hiệu quả duy trì những tế bào
xương thêm vững chắc. Các nhà nghiên cứu ở Ý đã đi đến một kết luận khá
chắc chắn rằng Estrogen thực vật (Isoflavones) có tác dụng tích cực đến
xương trong phụ nữ ở thời kỳ mãn kinh, làm cho xương chắc hơn, tránh bị
xốp và nhờ vậy mà giảm nguy cơ gãy xương. Đây là cách điều trị an toàn,
rẻ tiền và có hiệu quả nhất.
-Giảm các chứng tiền mãn kinh
Thống kê cho thấy phụ nữ châu Á bị thường hành như bốc hỏa, mồ hôi trộm
(khi ngủ) hơn phụ nữ châu Âu trong thời kỳ mãn kinh. Những chứng tiền
mãn kinh hiện rõ trong thời kỳ hormon nữ tính giảm bớt ở giai đoạn tiền
mãn kinh. Khi mãn kinh cơ thể không còn sản xuất ra hormon nữ tính
(Estrogen) gây ra một loạt biến đổi tâm sinh lý trong cơ thể người phụ
nữ dẫn đến một số biến chứng như loãng xương, tiểu đường hay ung thư (vú
hoặc tử cung). Hormon nữ tính giữ vai trò điều hòa hoạt động sinh học
(kể cả hoạt đông tình dục của nữ giới) trong đó có thân nhiệt vì vậy
những Isoflavone của đậu nành—tương tự như Estrogen do noãn sào sản sinh
cần thiết để phát triển cơ quan sinh dục nữ-- có khả năng không chế các
chứng tiền mãn kinh. Vì vậy, đậu nành được xem là phương pháp trị liệu
an toàn giúp phụ nữ vượt qua thời kỳ nầy thay vì dùng các phương pháp
trị liệu bằng Hormon thay thế (Hormone Replacement Therapy) có nguy cơ
gây ung thư cao. Qua khảo sát người ta phát hiện rằng người phụ nữ Nhật
bản bị tác động của các chứng tiền mãn kinh (4% phải dùng HRT để trị
liệu) thấp hơn phụ nữ người Mỹ (phải trị liệu bằng HRT là 30%), ít bị
nóng bừng (bốc hỏa) nhờ đời sống ăn uống nhiều sản phẩm đậu nành . Một
nghiên cứu khác trên 22,000 người phụ nữ Nhật bản thực hiện vào năm 2003
chứng minh rằng chế độ ăn giàu Isoflavone có trong Miso (súp tương Nhật)
hay Natto sẽ giảm dến 50% nguy cơ bị ung thư vú.
-Giảm nguy cơ suy tim
Các nhà khoa học Nga đã khảo sát chất đạm có trong đậu nành làm giảm
Cholesterol và Triglyceride trong máu từ đầu thế kỷ 20. Lames W.
Anderson, chuyên gia về nội tiết cho biết ăn 30 gr/ngày đậu nành sẽ làm
giảm 13% LDL (xấu) trong khi HDL (tốt) không đổi nhờ tác dụng của acid
amin, đặc biệt là 2 chất Glycine và Arginine. Vì vậy người dân các nước
tiêu thụ nhiều đậu nành có tỷ lệ suy tim thấp hơn các nước khác vì đậu
nành ngăn ngừa được các bệnh tim mạch do làm giảm chất mỡ
(Cholesterol)--loại Lipoprotein nồng độ thấp hay còn gọi là Cholesterol
xấu—trong máu, là nguyên nhân gây nên chứng huyết khối, xơ cứng động
mạch hay nguy hiểm hơn là chứng xơ vữa đông mạch gây nên tử vong. Các
Isoflavones của đậu nành giúp cho động mạch được đàn hồi, tim co thắt
nhịp nhàng và đều đặn hơn. Mặc dù tỷ lệ tử vong vì suy tim, xuất huyết
hay đột quị của người Nhật thấp hơn người Âu mỹ nhưng thống kê cho thấy
60% bị tử vong ở Nhật là do nhồi máu và xuất huyết não vì vậy nên ăn
nhiều Natto là điều thường được các bác sĩ khuyên bệnh nhân. Càng lớn
tuổi thì hiện tượng bị đông máu càng cao khi lượng plasmin giảm –enzym
duy nhất trong cơ thể có khả năng trực tiếp tiêu hủy sợi fibrin-- làm
tan máu vón cục trong động mạch.
-Ngăn ngừa một số bệnh ung thư
Nhiều nghiên cứu cho thấy ăn nhiều sản phẩm đi từ đậu nành sẽ ngăn ngừa
được các loại bệnh ung thư do hormon gây ra như Ung thư vú (Phụ nữ), ung
thư tiền liệt tuyến (nam) hay ung thư đường ruột. Ở Nhật bản người đàn
ông ăn đậu khuôn (tàu hủ) 5 lần/tuần có tỉ lệ bị ung thư tiền liệt tuyến
(prostate cancer) thấp hơn khoảng 50% so với đàn ông ăn đậu khuôn 1 lần
/tuần hay ít hơn và người dùng súp Miso (canh tương) ít bị ung thư dạ
dày hơn những người không dùng đậu nành. Tương tự ở Trung quốc phụ nữ
dùng thực phẩm đậu nành (dưới 1 lần/ tuần ) có tỷ lệ bị ung thư phổi và
ung thư vú cao gấp 2 đến 3,5 lần so với phụ nữ dùng hàng ngày. Những kết
quả nghiên cứu về tác dụng của đậu nành về các chứng ung thư đều đi đến
kết luận tỉ lệ của người dùng thực phẩm có chứa Estrogen thực vật có tỷ
lệ ung thư thấp hơn dân tộc hấp thu nhiều chất béo cao, nhiều đạm động
vật và ít tiêu thụ các chất sợi (fibre).
Theo ước tính của WHO năm 2006 đã có 1,5 triệu phụ nữ trên thế giới bị
ung thư vú, riêng ở Hoa kỳ hằng năm có thêm 270,000 trường hợp mới và
bệnh ung thư vú có khuynh hướng ngày càng tăng cao trên thế giới. Hơn
300 công trình nghiên cứu về Isoflavones trong đậu nành đối với bệnh nầy
cho biết các tế bào ung thư không phát triển khi tiếp xúc với Genistein
là một loại Isoflavone trong đậu nành. Tại hội nghị về phòng ngừa bệnh
ung thư Hoa kỳ tháng 11/2006 Bác sĩ Larissa Korde thuộc Viện Ung thư
Quốc Gia (Hoa Kỳ) cho biết người ăn nhiều thực phẩn làm từ đậu nành như
Tofu (tàu hủ), hạt đậu nành, Miso (tương), đỗ tương luộc (edamame), sữa
đậu nành…khi còn trong độ tuổi 5-11 tuổi sẽ giảm 58% nguy cơ mắc bệnh
ung thư về sau so với những người ăn ít thực phẩn đậu nành nhờ Estrogen
thực vật (Isoflavones) có trong đậu nành tác động hữu hiệu, một kích
thích tố để phát triển các cơ quan sinh dục (nữ) đồng thời là hoạt chất
chống oxy- hóa hữu hiệu. Bác sĩ Stephen Barnes thuộc đại học Alabama
(Hoa kỳ) cho biết đậu nành có thể không chế các loại ung thư bao tử,
ruột, phổi, gan và máu. Các nhà khoa học Pháp còn cho biết các
Isoflavones còn có tác dụng chống ung thư đại tràng và ung thư nội mạc
tử cung. Tại hội nghị khoa học về Ung thư ngày 27/6/1990 tại Washington,
nhiều nhà khoa học đã đồng tình cho rằng 5 chất chống ung thư có trong
đậu nành là: Chất ức chế Protease (Protease Inhibitors) ngăn ngừa ung
thư kết tràng (colon), ung thư phổi, ung thư Tụy tạng và ung thư miệng,
Phytate (ngăn ngừa tim mạch, ngăn cản hấp thụ chất sắt vào ruột..),
Phytosterols (thay cho Cholesterol vào máu, chỉ có trong các loại rau,
đậu vì vậy giúp giảm lượng Cholesterol trong máu và khi được thải ra
ngoài tránh được ung thư kết tràng do muối mật , hoặc ung thư da. Điều
nầy giải thích tại sao người ăn chay theo đạo Cơ đốc Phục lâm hay người
Nhật bản--là dân tộc tiêu thụ nhiều đậu nành tương đương với 400 mg
Phytosterol--có tỷ lệ ung thư kết tràng (Colon Cancer) rất thấp (trong
khi người phương tây chỉ có 40 mg/ngày); Saponin là chất tích cực chống
oxy- hóa của các radical tự do làm giảm cholesterol trong máu; Phenolic
acid giúp cho các DNA không bị tế bào ung thư và Lecithin (đã đề cập).
Nghiên cứu của TS Lister Morrison cho biết Lecithin còn làm chậm (ngăn
chận ) sự phát triển của tế bào ung thư ngoài khả năng làm gia tăng trí
nhớ, là chất bổ nuôi dưỡng tế bào não và hệ thần kinh đã được nhiều nhà
nghiên cứu nêu lên.
-Đậu nành là chất dinh dưỡng tốt
Những sản phẩm đi từ đậu nành như Tàu hủ, tương, chao, sữa, natto… là
những thực phẩm giàu protein (đạm) cung cấp nhiều loại acid amin cần
thiết cho cơ thể. Những acid amin của đậu nành kết hợp rất tốt với các
loại acid amin của những ngũ cốc khác. Đậu nành còn là nguồn của
Lecithin và Vitamin E là những hoạt chất chống oxy- hóa thiên nhiên ngăn
chận tác hại của Cholesterol nồng độ thấp (LDL) mặt khác đậu nành lại
giàu Magnesium giữ vai trò quan trọng cho xương, tim mạch và chống xơ
vữa động mạch. Hơn thế nữa đậu nành còn có tác dụng rất tốt cho Thận
thực hiện chức năng của mình (phế thải chất bã do chuyển hóa của đạm,
phế thải nước, khoáng chất dư thừa trong cơ thể, độc tố trong thực
phẩm…). Đạm thực vật có trong đậu nành thay thế đạm động vật (từ thịt)
làm cho Thận làm việc ít hơn, lượng protein trong nước tiểu giảm, ngăn
ngừa nguy cơ sạn thận. Tại hội nghị quốc tế về dinh dưỡng tổ chức tại
New Zealand (30/4-3/5/2006) GS Masafumi Kitakaze đã khẳng định Natto có
tác dụng làm giảm rõ rệt các chứng Mỡ (Triglyceride và Cholesterols)
trong máu cao qua nghiên cứu chung của 4 cơ quan y tế Nhật Bản, kêu gọi
cộng đồng thế giới cải thiện nếp sinh hoạt (Lifestyle) và tiêu thụ Natto
thiên nhiên trước nguy cơ béo phì do “thừa” dinh dưỡng và các chứng bệnh
hiểm nghèo, nan y (tiểu đường, ung thư) ngày càng tăng khắp nơi trên thế
giới.
Tuy nhiên gần đây, một số nhà nghiên cứu tại hội nghị ở Áo cho hay
Estrogen có trong đậu nành có nguy cơ làm suy yếu tinh trùng của nam
giới, khó có thể giúp noãn sào thụ tinh trong cơ thể phụ nữ (BS Chris
Barratt, đại học Birmingham) vì tinh trùng rất nhạy cảm đối với Estrogen
nhân tạo trong quá trình thụ tinh. Nhưng đây là kết quả so sánh giữa
Estrogen thiên nhiên và Estrogen nhân tạo đi từ môi trường với chỉ số
tinh trùng ngày càng giảm trên cơ thể vì vậy sự khẳng định về tác hại
của những Isoflavones—Estrogen thực vật—trên tinh trùng mới dừng lại ở
mức “cảnh báo”, giới học thuật chỉ thừa nhận Isoflavones có tác dụng
ngăn ngừa chứng ung thư tiền liệt tuyến ở nam giới. Tuy nhiên điều nầy
không phải là không có lý khi những nhà tu hành (Phật giáo) sử dụng đậu
nành làm thức ăn phổ biến, xem đó là một biện pháp “diệt dục” đã có từ
nghìn năm nay, là nguồn thực phẩm để chế biến nhiều món ăn chay hay giảm
ốm hiện nay. Ngoài ra còn có ý kiến cảnh báo mặt trái của đậu nành là
chất Hemaglutinin trong đậu nành có khả năng làm cho hồng cầu bị vón,
giảm hấp thu dưỡng khí hay tác hại đến chức năng của tuyến giáp nếu ăn
thường xuyên trong nhiều năm tuy nhiên những phát biểu nầy chưa được
giới chuyên môn tán thành, cho rằng các phương pháp chế biến đậu nành
thành thực phẩm mới là nguyên nhân chủ yếu chẳng hạn như lượng kiềm còn
sót khi ngâm đậu nành, tạo ra Lysinealine gây ung thư trong khi đun sôi
(luộc), gây trương chướng bụng, đồng thời khử đi các tác nhân tích cực
như Genistein hay Daizein.
Bác sĩ Nguyễn Viết Tiến, Giám đốc Bệnh viện phụ sản Trung ương (Việt
Nam) khuyên “Phụ nữ chuẩn bị có thai không nên ăn nhiều thức ăn chế biến
từ đậu nành. Hợp chất Genistein trong đậu nành có tác dụng tiêu diệt
“tinh binh” trước khi chúng kết hợp với trứng (noãn sào)” dựa theo kết
quả của một nghiên cứu ở trường y tế công cộng Johns Hopkins (Maryland
Mỹ) nhưng FDA (Mỹ) hay WHO vẫn chưa lên tiếng xác nhận chính thức những
thông tin nầy.
 
Xin đón xem phần III: Phát hiện
độc đáo của GS Sumi Hiroyuki
©
http://vietsciences.free.fr
và http://vietsciences.org
Hồng lê Thọ
|