Trong các nhà thơ phụ nữ
của ta, Hồ Xuân Hương và thơ ca của bà
là một hiện tượng khá đặc biệt
được rất nhiều người đàm
luận từ xưa đến nay.
Hồ Xuân Hương người làng
Quỳnh Đôi, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ
an. Chưa rơ năm sinh và năm mất, chỉ
biết bà sống vào khoảng cuối Lê đầu
Nguyễn
Tục truyền: hồi Xuân Hương
c̣n đi học; một hôm gặp phải trời mưa
đến sân nhà trường, đất trơn, cô
nữ sinh trượt chân ngă oạch một cái, các
bạn học thấy đều cười ầm lên.
Nhưng Xuân Hương đă đứng
ngay dậy, ung dung đọc hai câu thơ rằng:
Giơ tay với
thử trời cao thấp
Xoạc cẳng đo xem đất vắn dài
Rồi cắp nón b́nh thản đi
vào. C̣n mấy chàng học tṛ, thấy nàng ứng
khẩu tài như thế th́ cũng phục, không dám
cḥng ghẹo ǵ thêm nữa.
***
Hồ Xuân Hương vốn
nổi tiếng tài hoa, lại hay bày ra các cuộc xướng
hoạ văn thơ ở trong nhà để làm vui, nên
khách khứa thường lui tới nhà bà rất
đông. Trong số đó, những khách yêu chuộng
văn chương mà đến th́ cũng có; song
hạng khách "phất phơ" v́ ṭ ṃ mà đến,
hoặc v́ sĩ diện hăo mà đến cũng không
phải là hiếm...
Bấy
giờ có một công tử con quan ăn mặc
rất bảnh bao nhưng học hành quá kém, đă năm
lần bảy lượt đến định làm
quen với Xuân Hương. Biết anh ta chỉ là
một người tầm thường, nhiều
lần Xuân Hương thoái thác không chịu tiếp.
Một hôm, thấy anh ta dẫn xác đến, Xuân Hương
bực quá chạy vào nhà trong rồi cho cô gái ở
ra mời trầu; cơi trầu có quả cau bổ
đôi kèm theo mảnh giấy đề hai câu thơ
như sau:
Mảnh t́nh
ví xẻ làm đôi được
Mảnh để trong nhà, mảnh đệ ra!
Ư Xuân Hương muốn nói bà đă có người
yêu, không thể nào tiếp anh công tử được
nữa, nhưng đồng thời cũng thách
thức anh ta trả lời thơ ḿnh ra sao.
Anh công tử
xem thơ xong, chừng liệu sức ḿnh không đối
chọi nổi, bỏ cả trầu không dám ăn,
về luôn.
|