Nanh vuốt của bọn
khủng bố
Ngày
16/7/2009, nhìn cảnh tang thương của những ngư dân Quãng Ngãi bị “tàu
lạ” đâm lũng thuyền, trở về đất liền(1)
với thương tích đầy mình cho thấy sự khủng bố trên biển Đông trong những
ngày gần đây, kể từ khi TQ cấm đánh cá trên vùng biển Hoàng Sa-Trường
sa, cách bờ biển Đà Nẵng 200 hải lý thuộc lãnh hãi Việt Nam, nằm trong
cái gọi là “lưỡi bò” của họ. Trước đó một tháng, ngày 13/05/2009, Bộ môn
Bảo vệ nghề cá Bộ Nông nghiệp Trung Quốc lấy lý do bảo vệ nguồn cá đột
ngột ra lệnh cấm đánh, bắt cá tại một số vùng thuộc biển Đông từ ngày
16/05 đến ngày 01/08/2009. Với cớ đó, các lực lượng cảnh sát tuần tra và
các lực lượng hải quân TQ đã có hành động mỗi lúc một táo tợn, liên tục
phô trương lực lượng trên biển Đông
(2),
bất chấp luật lệ quốc tế , tập quán của những người đi biển và những
thỏa thuận mang tính nguyên tắc giữa lãnh đạo hai nước VN-TQ cũng như
giữa họ với các nước ASEAN về cách ứng xử trên biển Đông năm 2002.
Đây không phải là lần
đầu bọn thảo khấu “không tên”(3)
hung hãn nầy ra tay
uy hiếp ngư dân với vũ khí và phương tiện di chuyển cao tốc, mà đã từ
những năm 2005, lính tuần tra của TQ liên tục bắt bớ, và bắn chết 9 ngư
dân Thanh Hóa trên vùng biển thuộc Vịnh bắc bộ vào tháng 11/2005, phao
vu là “cướp biển” một cách vô cớ hòng thị uy “chủ quyền” của Trung Quốc
trên biển đông
(4).
Những hành động đe dọa, khiêu khích tiến đến lấn chiếm quần đảo Hoàng Sa
và Trường Sa đã diễn ra kể từ khi TQ có chiến lược tiến sâu vào biển
Đông, thực hiện từng bước vững chắc, từ việc chiếm đống bằng vũ lực toàn
bộ quần đảo Hoàng Sa tháng 1/1974 trong tay chính quyền Sài gòn, sang
đến chiếm đóng một số đảo thuộc Trường sa năm 1988 không kể các đảo Thị
Tứ, Song Tử Đông, Vĩnh Viễn, Loai Ta… thuộc Trường Sa vào các năm 1968,
1972… đã bị quân đội Philippines xâm chiếm trước đó . Phát xuất từ ý đồ
tiếp tục bành trướng về phía Nam, TQ không ngừng dùng mọi thủ đoạn để
xâm lấn trên biển Đông, chớp lấy thời cơ trong lúc Mỹ vừa chính thức
tuyên bố rút quân ra khỏi chiến trường miền nam VN vào năm 1973 qua việc
kí kết Hiệp định Paris(5)
và đặt nền móng tiến đến bình thường hóa quan hệ Trung-Mỹ qua
chuyến đi thăm Trung quốc của Tổng thống Nixon vào tháng 2/1972.
Chiếc “lưỡi bò”
ham hố
Trữ lượng dầu mỏ và
khí đốt ở vùng biển chung quanh quần đảo nầy theo điều tra của TQ có thể
lên đến 200 tỷ thùng và lượng khí đốt tương đương với 18,5 tỷ thùng(6)
là miếng mồi hấp dẫn cho một nước từng xuất khẩu dầu mỏ từ năm 1993 trở
thành nước phải nhập khẩu ngày càng lớn, trong vòng 5 năm từ 2000-2005,
TQ đã chiếm 1/3 lượng tiêu thụ trên thế giới trong quá trình phát triển
kinh tế
(7).
Bài toán thoát khỏi sự lệ thuộc vào việc nhập khẩu dầu thô với giá cả vô
cùng bất ổn trên thị trường quốc tế chính đã thôi thúc nhà đương quyền
TQ mở đường “làm chủ” biển Đông với bất cứ giá nào cho dù quan hệ “hữu
hảo” với các nước láng giềng và khu vực có bị đổ vỡ là nhận định thống
nhất của giới nghiên cứu quân sự và quan hệ đối ngoại của nước nầy trong
những năm gần đây(8).
Hơn thế nữa, bị thúc đẩy
bởi số người dân sở hữu xe hơi tăng cao và công nghiệp hóa dầu cũng bành
trướng, lượng dầu tiêu thụ ở TQ đã vượt qua Nhật vào năm 2002, đến năm
2005 là gần 7 triệu thùng mỗi ngày so với 5,4 triệu thùng tại Nhật
(9),
điều nầy càng làm cho sự tranh chấp về hòn đảo Senkaku trên biển Đông
Trung Hoa giữa Nhật-TQ ngày càng thêm gay gắt, là một trong những động
cơ thúc đẩy hải quân TQ nhanh chóng tăng cường khả năng ứng phó để đảm
bảo an ninh năng lượng.
Fig I. China’s
Oil Importation
(xin click vào đây để xem chi tiết)


Unit: barrel/day (Đơn
vị tính: thùng / ngày)
http://www.bp.com/productlanding.do?categoryId=6842&contentId=7021390

(Nguồn:
Bộ Năng lượng Mỹ. Quang cảnh về Năng lượng hàng năm, ấn bản 2005)
Theo dự đoán của
Bộ Năng Lượng Hoa Kỳ, lượng dầu thô tiêu thụ ở TQ vào năm 2024 có thể
sẽ lên đến 13 triệu thùng/ngày
gấp 3 lần hơn so với năm 2007 trong quá trình phát triển kinh tế và tiêu
dùng. Điều nầy giải thích phần nào về ‘sức ‘ép” đối với vấn đề năng
lượng và động cơ thúc đẩy việc sớm chiếm đóng quần đảo Trường Sa nhằm
triển khai dự án khai thác nguồn dầu mỏ phong phú như đã đề cập.
Năm 1949
Trung quốc công bố bộ bản
đồ xác định biển nội địa của Trung Quốc – tức tấm bản đồ 9 gạch - dành
toàn bộ biển Đông, gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam, mà không
theo một tiêu chuẩn lịch sử hay pháp lý nào. Ở nhiều nơi, đường xác định
nội hải của Trung Quốc chỉ cách bờ biển VN, Philippines, Malaysia khoảng
100km. Đường xác định này cũng bao gồm luôn đảo Natuna, phía nam Trường
Sa, thuộc chủ quyền của Indonesia . Chiếc lưỡi bò vạch ra chủ quyền của
Trung quốc chiếm 80% diện tích biển Đông đưa ra năm 1992, trở thành “cơ
sở” để lực lượng hải quân và bọn khủng bố thao túng. Nguồn gốc và ý
nghĩa của đường lưỡi bò này hoàn toàn mập mờ, không chính xác đến nỗi
bản thân các học giả Trung Quốc cũng không thống nhất được một giải
thích hợp lý nào(10)Trung
Quốc áp dụng luật biển 1982 cho các đảo Hoàng Sa và Trường Sa, dành cho
hai quần đảo này một vùng biển rộng lớn, gồm các vùng biển “lãnh địa hải
phận”, thềm lục địa và “vùng kinh tế độc quyền”, bao gồm phần lớn biển
Đông. Theo Chương V của “Công Ước Quốc Tế Montégo Bay 1982” xác định
vùng “kinh tế độc quyền”, qui định một nước cận biển có thể xác định
vùng biển kinh tế độc quyền của mình, có chiều rộng 200 hải lý, tính từ
đường vòng ngoài của vùng tiếp cận (nếu có) hay lãnh hải (12 hải lý).
Điều nầy dã dược tái xác nhận ở điều 121 của Công ước của LHQ về luật
biển 1982 quy định rằng những đảo, đá nào không thích hợp cho con người
đến ở hoặc cho một đời sống kinh tế riêng thì chỉ có lãnh hải rộng không
quá 12 hải lý.
Nước này có thể khai thác kinh tế
như đánh cá, khai thác tài nguyên dưới đáy biển thuộc vùng kinh tế độc
quyền, đương nhiên phải tôn trọng một số luật lệ và tiêu chuẩn để bảo vệ
quyền lợi các nước khác cũng như gìn giữ môi trường sống. Điều luật này
cũng áp dụng cho các đảo ngoài khơi. Như vậy, rõ ràng ngư dân Việt nam
đánh cá trong vùng biển thuộc lãnh hải 200 hải lý vẫn bị tàu chiến (hay
tàu tuần tra ngư nghiệp mà thực chất là tàu chiến cải trang như Tàu Ngư
Chính) của TQ vây bắt là một sự vi phạm nghiêm trọng trắng trợn chủ
quyền lãnh hải của VN. Hơn thế nữa, tại hội nghị San Francisco tháng 9
năm 1951, các quốc gia tham gia đã khước từ đề nghị trao trả cho Trung
Quốc hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Thực tế tranh chấp về chủ quyền
trên quần đảo Hoàng Sa giữa Việt Nam và Trung Quốc
hay tranh chấp chủ quyền
đối với toàn bộ hay một phần quần đảo Trường Sa giữa Việt Nam, Malaysia,
Philippines và Trung Quốc cho thấy không thể nói là "đường lưỡi bò" được
các quốc gia khác công nhận(11)
mà chỉ là một sự áp đặt đơn phương.Việc
khăng khăng đòi hỏi đường chữ U như là một đường biên giới quốc gia trên
biển và yêu sách hầu hết biển Đông cùng các đảo, đá trong đó như Daniel
Schaeffer, nguyên Tuỳ viên quân sự Pháp tại Trung Quốc, Việt Nam và Thái
Lan, nhận xét, thực chất cố tình làm cho hầu hết người dân Trung Quốc và
một số người khác hiểu rằng đây đơn giản là sự khẳng định đối với “việc
đã rồi”, biển Nam Trung Hoa (Biển Đông) và 4 quần đảo trong đó là của
Trung Quốc, và vì thế không việc gì phải bàn đi cãi lại.(12)
rằng “Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với các đảo ở biển
Nam Trung Hoa (tức biển Đông ) và các vùng nước kế cận, và có quyền chủ
quyền và quyền tài phán đối với các vùng nước liên quan cũng như đáy
biển và lòng đất đáy biển ở đó (xem sơ đồ kèm theo)”(13),
mặc dù đường yêu sách này đã được thể hiện nhiều lần trên bản đồ Trung
Quốc, nhưng CHND Trung Hoa chưa bao giờ có một tuyên bố chính thức nào
về ý nghĩa pháp lý quốc tế cũng như quốc gia của đường đứt đoạn này.
Thậm chí trong những văn bản pháp lý quan trọng của CHND Trung Hoa về
các vùng biển (như: các tuyên bố về lãnh hải 1958, về lãnh hải và vùng
tiếp giáp 1992, về đường cơ sở 1996 và về vùng đặc quyền kinh tế và thềm
lục địa 1998...) thì đường yêu sách này cũng không hề được nhắc đến.(14)Công
hàm ngày 7-5-2009 của chính phủ TQ gửi lên TTK LHQ có lẽ là văn bản đầu
tiên trong hơn 60 năm qua, thể hiện quan điểm chính thức của Trung Quốc
về ý nghĩa pháp lý quốc tế của đường yêu sách chín đoạn và cũng là lần
đầu tiên mà Trung Quốc chính thức công bố sơ đồ đường yêu sách này với
thế giới.
“Người ta có
thể hiểu được vì sao Trung Quốc trong nhiều năm đã in các bản đồ có thể
hiện đường đứt đoạn chín khúc, nhưng lại không công bố chính thức yêu
sách của mình trên biển Đông theo con đường này. Ngoài những lý do đã
phân tích ở trên có lẽ sự thận trọng của Trung Quốc xuất phát từ sự cân
nhắc đến tác động của việc đưa ra yêu sách này sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh
đất nước Trung Quốc đối với các quốc gia trong khu vực và trên thế giới.
Hình ảnh mà nhân dân Trung Quốc đã dày công xây dựng về một đất nước
Trung Quốc yêu chuộng hòa bình, hữu nghị và hợp tác có còn được nguyên
vẹn trong con mắt của nhân dân các nước láng giềng sau khi Trung Quốc
chính thức đưa ra yêu sách đối với 80% diện tích của biển Đông? Liệu
việc làm này sẽ ảnh hưởng như thế nào đến sự đánh giá của các nước ASEAN
đối với những chính sách và việc làm phù hợp với tinh thần của Tuyên bố
về ứng xử trên biển Đông (DOC) trước đó của Trung Quốc?”(15)

Haixun-31rời
cảng Zhuhai để tới Sanya
Nhưng trên thực tế,
đã nhiểu năm qua, Trung Quốc luôn lên tiếng phản đối mỗi khi Việt Nam
thăm dò hay dự định khai thác ở những vùng có thể có “chồng lấn” với
vùng kinh tế độc quyền của các đảo thuộc Trường Sa theo lập luận
của họ, mặc dù quần đảo nầy chưa được công nhận có thềm lục địa kéo ra
tới 200 hải lý (16)
. Chủ trương dùng sức mạnh để đe dọa và khống chế những công ty đang hay
có ý định hợp tác để khai thác dầu mỏ ở thềm lục địa cũng như vùng lãnh
hải của nước ta đã thể hiện qua những hành động bắn phá, quấy nhiễu cụ
thể. Sự kiện tàu chiến TQ đe dọa tàu thăm dò của Na-uy năm 2005, gây sức
ép đối với tập đoàn dầu khí BP của Anh năm 2007 buộc phải ngưng hợp tác
với Việt Nam trong hai vùng dầu khí Mộc Tinh, Hải Thạch thuộc vùng kinh
tế độc quyền của Việt Nam, cách đường cơ bản 350km(17),
đặc biệt dự án đặt ống dẫn khí trị giá khoảng 2 tỉ đôla từ đây vào đất
liền. Phát ngôn viên của BP, ông David Nicholas, nói rằng hãng này
thấy rằng "nên ngừng kế hoạch khảo sát địa chấn tại lô 5.2 để
cho các nước liên quan có cơ hội giải quyết vấn đề”. Việc dùng
súng bắn hăm dọa nhân viên của Exxon Mobil trên dàn khoan ở vị trí khai
thác. buộc Exxon Mobil của Mỹ rút lui mặc dù đã thỏa thuận hợp tác vào
tháng 6.2008 với Tập Đoàn Dầu Khí Việt Nam là những bằng chứng cụ thể
phản ánh quyết tâm lấn chiếm không khoan nhượng của nhà nước TQ.

Chiếc “lưỡi bò”
ham hố của TQ
Hợp tác chiến lược toàn
diện hay quĩ đạo bành trướng của TQ
Theo Bộ Luật ứng
xử giữa các bên ở Biển Đông năm 2002, các bên "bảo đảm đưa ra sự đãi ngộ
nhân đạo công bằng đối với tất cả công dân trong tình trạng nguy hiểm",
đồng thời triển khai hợp tác trong lĩnh vực "cứu trợ", "tấn công hải tặc
và cướp có vũ trang trên biển". Hoạt động này hoàn toàn có lợi đối với
quá trình hợp tác giữa các bên trong việc bảo vệ hòa bình và ổn định ở
Biển Đông. Bên cạnh đó, tháng 3-2005, tại Manila, Trung Quốc, Việt Nam
và Philippines đã ký Hiệp định hợp tác thăm dò ở Biển Đông. Đây cũng
chính là hiệp định hợp tác đầu tiên giữa các quốc gia liên quan trên
nguyên trạng ở biển Đông (18)
. Bên cạnh đó, giữa VN-TQ cũng đã có những thỏa thuận và cam kết
song phương về việc thảo luận để phân định đường biên giới trên biển,
không kể hàng loạt tuyên bố chung giữa lãnh đạo cấp cao hai nước . Gần
nhất là chuyến đi thăm TQ của TBT Nông Đức Mạnh từ 30/5-2/6/2008, hai bên
ra Tuyên bố chung, nhất trí phát triển quan hệ đối tác hợp tác chiến
lược toàn diện Việt Nam-Trung Quốc theo phương châm “16 chữ vàng và
tinh thần 4 tốt”, xác định “Trên tinh thần coi trọng đại cục, hiệp
thương hữu nghị, công bằng, hợp lý, cùng có lợi, cùng thắng, hai bên sẽ
nghiêm chỉnh thực hiện các nhận thức chung mà lãnh đạo hai nước đã đạt
được, tích cực hợp tác để xử lý và giải quyết thoả đáng các vấn đề tồn
tại trong quan hệ hai nước” lấy đó để “tiếp tục thực hiện tốt Hiệp định
phân định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp định hợp tác nghề cá ; thực hiện tốt công
tác kiểm tra liên hợp cũng như điều tra liên hợp nguồn thuỷ sản trong
Vùng đánh cá chung và việc tuần tra chung giữa hải quân hai nước” đẩy
nhanh việc thực hiện “Thỏa thuận khung về hợp tác dầu khí trong vùng
thoả thuận tại Vịnh Bắc Bộ”, phấn đấu sớm đạt kết quả thực chất trong
hợp tác thăm dò, khai
thác chung các cấu
tạo dầu khí vắt ngang đường phân định Vịnh Bắc Bộ; giữ gìn trật tự sản
xuất nghề cá bình thường, tích cực triển khai hợp tác nghề cá, bảo vệ
môi trường, tìm kiếm cứu nạn trên biển ”(19)Trong
lần thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sang thăm chính thức TQ vào tháng 10/2008, “hai bên khẳng định nghiêm
chỉnh tuân thủ các thỏa thuận và nhận thức chung giữa lãnh đạo cấp cao
hai nước, cũng như Quy tắc ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC), tiếp
tục duy trì các cơ chế đàm phán hiện có nhằm tìm ra giải pháp cơ bản,
lâu dài mà hai bên cùng chấp nhận được, cùng nhau nỗ lực duy trì hòa
bình ổn định, tăng cường hợp tác trên một số lĩnh vực”(20)
cụ thể là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Thủ tướng Ôn Gia
Bảo theo tường thuật, đã giám sát việc ký kết một hiệp định hợp tác
chiến lược giữa các công ty dầu khí quốc doanh của hai nước, Tập đoàn
Dầu khí Ngoài khơi Quốc gia Trung Quốc(China National Offshore Oil Corp)
và Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PetroVietnam), nhưng các điều khoản chính
xác của hiệp ước này không được tiết lộ(21)
. Thật ra việc hợp tác nầy đã được kí kết trước đây qua
một thỏa thuận khung trong lần Chủ tịch TQ Hồ Cẩm Đào sang thăm VN vào
ngày 30/10/2005(22).
Thế nhưng trên thực tế những hành động bắt bớ, trấn lột và giam giữ ngư
dân Việt Nam vẫn tiếp diễn, tàu chiến, lực lượng cảnh sát biển của TQ và
tàu tuần tra ngư nghiệp của TQ liên tục quần thảo trên biển đông không
phải “lén lút” mà đã chính thức công khai được trình chiếu lên mạng nhằm
“quảng bá” thái độ cương quyết để bảo vệ chủ quyền của họ. Như vậy liệu
đây có phải là khủng bố quốc tế có tổ chức của một nhà nước “anh em” như
nhiều người định nghĩa
(23).
Đầu tháng 5/2009, Trung Quốc thành lập “Cục Chuyên trách Lãnh hải”, đơn
phương đưa ra lời cảnh báo với các nước trong khu vực về các đảo ở biển
Đông, chính thức đệ trình lên Liên Hợp Quốc những đề nghị bước đầu về
biên giới bên ngoài của Thềm lục địa 200 hải lý mà không cần thông qua
đàm phán, thậm chí cố tình tạo ra những sự thật đã rồi như từng làm
trước đây trong việc chiếm đảo của Philippines hay môt số đảo thuộc quần
đảo Trường sa của Việt nam. . Chúng ta có thể đồng tình với ý kiến nhận
xét “nhân dân và Nhà nước Việt Nam sẽ tiếp tục ứng phó trong tình trạng
một tay bị buộc chặt sau lưng, trong khi Trung Quốc càng ngày càng tiến
xa, tiến mạnh với yêu sách và hành động để biến 75-80% biển Đông thành
“biển lịch sử” của họ”(24).
Có một thực tế là ”việc tuyên truyền và thu hút sự quan tâm trên phương
diện quốc tế cũng vô cùng quan trọng cho việc bảo vệ chủ quyền của Việt
Nam” nhất là khi tàu thuyền và ngư dân của chúng ta bị tấn công trên
biển Đông rât nhiều lần nhưng người phát ngôn BNG VN chỉ lập đi lập lại
một công thức rằng “VN có đủ bằng chứng và cơ sở pháp lý về chủ quyền…”
hay phản đối chiếu lệ, thậm chí dấu nhẹm hay gọi bọn thảo khấu là “tàu
lạ” nhằm tránh gây “hiềm khích” một cách bạc nhược thay vì chính thức
“kháng nghị” bằng những hành động cụ thể hơn. Lẽ ra đây là dịp để VN
trình bày với công luận quốc tế vấn đề chủ quyền lãnh hải của mình thông
qua hình thức đấu tranh trong hòa bình và ngoại giao trong đó có sự ủng
hộ và đồng tình của đông đảo nhân dân hơn là một bản “thông cáo báo chí”(25)
hay “giao thiệp” nhẹ nhàng (không phải là phản đối hay cảnh cáo)
với đại sứ TQ tại Hà Nội
(26)
. “Mặc dù có cơ sở rất yếu về phương diện lịch sử và pháp lý đồi với
quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, Trung Quốc đã và đang tiến hành công
cuộc tuyên truyền về chủ quyền của họ đối với quần đảo này”
(27)
một cách qui mô và có hệ thống theo chiến thuật “tằm ăn dâu” trên biển
và “hòa hoãn” trên bàn hội nghị, thậm chí dùng cả quan hệ “ý thức hệ”
giữa hai Đảng cộng sản để khống chế , đó là chưa kể sức ép về kinh tế
Việt-Trung luôn trong tình trạng nhập siêu và mất cân đối nghiêm trọng(28).
Những hình ảnh bắt bớ, không chế ngư dân VN của truyền hình do hải quân
TQ quay được phổ biến rộng rãi trên mạng Youtube tuyên truyền hành động
bảo vệ “chủ quyền” là tất yếu của họ trước dư luận trong nước TQ lẫn
nước ngoài nhằm mục đích gì
?(29)
Đại tá - tiến sĩ Chu
Thụy Sâm, chuyên gia về an ninh châu Á và kỹ thuật quân sự, đồng thời là
một quan chức ngoại giao của Trung Quốc thì yếu tố thứ 5 trong 9 yếu tố
“đe dọa” đến an ninh TQ là “mối hiềm khích trên đất liền hoặc trên biển
xảy ra trong từng dịp giữa Trung Quốc và Nhật Bản vì quần đảo Điếu Ngư
Đài (Diaoyudao) hay Senkaku(theo tiếng Nhật) , giữa Trung Quốc và các
quốc gia Đông Nam Á vì các quần đảo ở Nam Hải (tức Biển Đông)(30).
Trung Quốc vẫn giữ một cái nhìn đầy cảnh giác và mang màu sắc thời Chiến
tranh lạnh với tất cả các nước có liên quan trong và ngoài khu vực. Quan
điểm của họ về các yếu tố chính “đe dọa” an ninh quốc gia cho thấy điều
đó hay tham vọng bá quyền của một nước lớn.(31)
Tuy nhiên liệu đây có phải là cách giải thích để che đậy ý đồ mang tính
toàn cầu của TQ như Jonathan Hoslag phân tích “Năm 2005, Quốc vụ viện đã
kết luận rằng việc trở thành một cường quốc biển không chỉ liên quan đến
việc tăng cường vận tải biển mà còn đến việc xây dựng một hải quân hùng
mạnh để bảo vệ hạm đội tàu buôn quốc gia. Năm 2006, Ông Hồ Cẩm Đào đã
kêu gọi xây dựng một lực lượng “hải quân hùng mạnh”, và trong khi đi
thăm căn cứ hải quân mới tại Hải Nam 2 năm sau, ông đã tuyên bố rằng hải
quân cần hiện đại hoá nhanh hơn và cần sẵn sàng cho một số nhiệm vụ
ngày càng tăng lên”(32)để
bảo đảm ”Những lợi ích kinh tế toàn cầu của Trung Quốc đang buộc phải mở
rộng những chân trời của các chính sách an ninh và việc chiến lược hoá
quân sự của họ. Từ từ nhưng quyết tâm, họ sẽ triển khai sức mạnh quân sự
của mình vào các khu vực xa xôi”(33)
trong đó mục tiêu trước mắt là tìm mọi cách “thu hồi” các quần đảo trên
biển Đông, một nơi dù có bị TQ chiếm toàn bộ thì cũng không ảnh hưởng gì
đến cán cân lực lượng giữa Mỹ-Trung như TS Evan A. Feigenbaum phân tích
cách đây 10 năm trước vì khả năng và kỹ thuật quân sự của TQ còn phải
mất 30-50 năm mới đuổi kịp nước Mỹ, vị trí “bá quyền” của Hoa kỳ ở biển
Đông là không thể đảo ngược được.(34)
Luận điểm nầy có thể đúng khi nhìn quan hệ giữa các cường quốc trên biển
Đông , có thể là một cách nhìn thực tế từ phía Mỹ trong việc gìn giữ ưu
thế(hay quyền bá chủ) ở Châu Á-TBD nhưng mặt khác, rõ ràng là Feigenbaum
đã “không xét đến những”
lợi ích, chủ quyền lãnh hải của các nước trong khu vực chung quanh vùng
biển nầy cũng như trữ lượng dầu mỏ tiềm tàng trên quần đảo Trường sa mà
nhà nước TQ không hề “từ bỏ”(35).
Jonathan Holsag đã có lý trong phân tích ” khi Trung Quốc tiếp tục biến
đổi thành một quốc gia buôn bán với những tham vọng toàn cầu, những lợi
ích an ninh quốc gia của nước này cũng đang trở nên toàn cầu hoá. Chủ
tịch Hồ Cẩm Đào nhấn mạnh trong một cuộc họp Ban chấp hành trung ương
Đảng năm 2007: Chúng ta phải tiếp tục tăng cường tham gia toàn cầu hoá
kinh tế và đồng thời có ý thức bảo vệ an ninh kinh tế quốc gia”. Ông
cũng tuyên bố: “Chúng ta cần xây dựng các hệ thống an ninh kinh tế quốc
gia có hiệu quả, sự cảnh báo sớm, đối phó khủng hoảng và khả năng bảo vệ
các lợi ích của chúng ta và sự an toàn của các công dân của chúng ta ở
nước ngoài”(36).

Từ nay
lòng biển vịnh Tokyo là thuộc Trung Quốc!!! (ảnh của Korea Times)
Điều nầy giải thích tại sao các nước tỏ ra vô
cùng lo ngại trước nạn công nhân TQ ồ ạt sang “lao động” với qui mô hàng
vạn đến hàng chục vạn người ở Châu Phi, Lào, Cămpuchia lẫn Việt nam
trong những năm gần đây. Liệu trong tương lai sự tồn tại của những người
Hoa "mới" nầy có trở thành “đạo quân thứ năm” hay là điều kiện cho TQ
can thiệp sâu vào nội tình các nước ?
Phát xuất từ “chỉ
thị” nầy, hạm đội Nam Hải đã được liên tục tăng cường
(37),
đảo Hải Nam, quần đảo Hoàng Sa…đã trở thành những căn cứ chiến lược trên
biển Đông, làm hậu thuẫn cho những hành động thảo khấu, đội lốt “ngư
dân” quấy nhiễu kéo dài đối với tàu bè đánh cá của Việt Nam. Sự kiện
“đụng độ” với các loại tàu chiến, thăm dò hải dương của quân đội Mỹ (sự
kiện tàu USNS Impeccable vào ngày 10/3/2009, tiếp đó vào tháng 6/2009
tàu khu trục John Mc Cain bị đâm thủng lưới dò âm thanh và
nhiều lần với các tàu khác trên biển Hoàng hải…) trên vùng biển quốc tế
ở biển Đông là những bằng chứng phơi bày ý đồ và biểu dương sức mạnh một
cách công khai
(38)
không kể việc gây hấn với lực lượng tuần tra của hải
quân Việt Nam gây thương vong
(39).
Theo một nguồn tin của hãng thông tấn quốc gia Trung Quốc cho biết, lực
lượng Hải quân Trung Quốc dưới sự lãnh đạo trực tiếp của Ủy ban Quân sự
Trung ương do Chủ tịch Hồ Cẩm Đào lãnh đạo mới đây đã tổ chức một cuộc
diễn tập hải quân quy mô lớn trên Biển Đông, nhằm biểu dương sức mạnh và
khẳng định tuyên bố chủ quyền đối với các đảo ở khu vực này. Ngày
16/5/2009, Trung Quốc đã chính thức áp đặt lệnh cấm đánh bắt cá trên
Biển Đông và đã điều 8 tàu tuần tra tới đây để phong tỏa, kiểm soát trên
diện rộng 128.000 km2 (Theo China Review News, 19/6/2009,
Xinhua News Agency, 9/6/2009). Trong phiên họp ngày 18/6/2009, bên lề
kỳ họp thứ sáu của Uỷ ban Quốc gia Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân
dân Trung Quốc (CPPCC) khóa 11 Ủy viên CPPCC, nguyên Phó Tổng tham mưu
trưởng Quân đội Trung Quốc, Thượng tướng Trương Lê nhấn mạnh tình hình
trên khu vực Biển Đông đang “rất phức tạp” và nói rằng, Hải quân Trung
Quốc cần phải được thay thế bằng các tàu tuần tra có trọng tải 3000 tấn
hoặc phải tăng cường các lực lượng Hải quân và cảnh sát trên biển tới
khu vực này. Hiện nay Hải quân đã triển khai 8 tàu này để tuần tra ở
biển Đông, bên cạnh đó lại thường xuyên phải thực hiện các nhiệm vụ khác
ở những khu vực khác, vì vậy khả năng đáp trả lại một tình huống bất ngờ
xảy ra trên Biển Đông là hạn chế (Theo tờ Ta Kung Pao [Hong Kong], ngày
18/6/2009)(40).
Có thật vậy không hay là một “chiêu” đánh lừa sự chú ý
của dư luận để nhấn mạnh việc tăng cường sức mạnh của hải quân ? Ông
Kawamura Sumihiko, nguyên Phó Đề Đốc Hải quân Nhật bản phân tích “từ khi
có chính sách mở cửa TQ từ một vị trí nước lớn dựa trên đất liền đã trở
thành một nước ngoại thương hùng mạnh dựa cải cách vào hàng hải từ đó
tăng cường việc phòng thủ quyền lợi kinh tế các tỉnh duyên hải, chiếm
đoạt tài nguyên ở đại dương và liên tục mở rộng tầm kiểm soát vùng biển
và vùng trời bằng sức mạnh hải và không quân. Lý luận nền tảng cho hành
động nầy là khái niệm về một “đường biên giới chiến lược mới” cho rằng
đường biên giới quốc gia của họ sẽ phải thay đổi ngang tầm với sức mạnh
của TQ và môi trường(tình hình chính trị) bất chấp luật lệ quốc tế”(41)chính
vì vậy mà Trung Quốc muốn đẩy nhanh tiến độ đàm phán và thương lượng về
đường biên giới dài 1400 km trên đất liền (đã kết thúc năm 2008) và
đường biên giới trên vịnh Bắc Bộ với Việt Nam ? Sau lưng những lời ngon
ngọt về phương châm “16 chữ vàng” và “tinh thần 4 tốt” trong quan hệ
với Việt nam ở cấp Đảng lẫn chính phủ hai nước là thái độ hù dọa bằng vũ
lực, bắt bớ và giam cầm ngư dân, tuyên truyền khiêu khích, kích thích
chủ nghĩa dân tộc nước lớn qua trang mạng “Hoàn Cầu Thời báo”(cơ quan
thông tin trực thuộc Tân Hoa Xã) kiểu tung tin kết quả thăm dò 92% người
dân TQ ủng hộ biện pháp quân sự để bảo về lãnh hải và chủ quyền ở biển
Đông (42)
và liên tục gây sức ép nhiều mặt, trong đó có cả những dự án khổng lồ về
khai thác Bauxite, về việc xây dựng cao tốc, đường sắt, nhà máy phát
điện, nhà máy luyện đồng, tuyển than…lên đến hàng chục tỉ đô la
(43)
không kể lượng hàng hóa “made in China” và sản phẩm văn hóa đủ các dạng,
chủng loại vô cùng “phong phú”(44)
ngày
càng tràn ngập thị
trường mua sắm và nghe nhìn trong nước.
Từ làng Dongria Kondh(Ấn độ) đến Tây nguyên
Nhìn về Tây
Nguyên, những công nhân TQ đang ra sức triển khai dự án xây dựng nhà máy
khai thác bauxite ở Tân Rai và Nhân cơ, trong khi chưa có phương án cụ
thể giải quyết vấn đề chất thải bùn đỏ, Nước ở thượng nguồn…được phía VN
chấp thuận. Với thời gian khai thác kéo dài 50 năm thì hàng tỷ tấn bom
bùn nầy sẽ đi về đâu ? “Biển bạc” đang bị “thảo khấu” và “tàu lạ” ngấp
nghé chiếm đoạt nguồn tài nguyên với trữ lượng dầu hỏa hàng tỷ thùng
(45)
thì “Rừng vàng” với hàng tỷ tấn quặng mỏ có nguy cơ rơi tõm vào túi tham
không đáy của người láng giềng phương bắc trong chiến lược chiếm đoạt và
tận thu nguồn tài nguyên trên biển lẫn trên đất liền mà họ đã vạch ra
(46).
Hai chân Con
hổ “đói” hung dữ nầy vồ vập, vươn móng kìm chặt nước ta từ nóc nhà Tây
nguyên đến biển Đông đang làm cho người người lo lắng trước vận mệnh của
dân tộc đã từng nhiều lần ăn “bánh vẽ” trong mối quan hệ “vừa là đồng
chí vừa là anh em”. Thiết nghĩ dân tộc Việt Nam luôn mong mỏi được sống
yên ổn, hòa bình thật sự với Trung Quốc như câu nói truyền tụng trong
dân gian “bán bà con xa mua láng giềng gần” hay “ nhất cận lân, nhì cận
thân” . Trong khi đó ”nếu Trung Quốc làm chủ được biển Đông, có thể tuỳ
tiện khai thác và làm những điều mà họ cho là “thực thi chủ quyền”,
trong khi Việt Nam không thể làm được những điều đó, thì họ đã nắm được
phần lớn ích lợi từ biển Đông, đã thực hiện được thế thượng phong trong
dư luận, và phát súng ân huệ cho các đảo mà Việt Nam còn giữ sẽ chỉ còn
là vấn đề thời gian hay thời cơ”(47).

Người dân
bộ lạc Drongria Kondh nắm tay ngăn chận dự án khai thác bauxite
Từ bên kia
Ấn độ dương, những người dân thuộc bộ lạc Dongria Kondh, chỉ vỏn vẹn
8000 người nhưng họ đã dũng cãm đứng lên yêu cầu chính phủ Ấn độ ngưng
cấp phép cho tập đoàn Vendata và Tập đoàn quặng mỏ Quốc doanh Orissa
khai thác Bauxite
(48)đe
dọa những điều kiện cơ bản để sinh nhai và tương lai của cộng đồng dân
tộc thiểu số, phá hoại truyền thống tín ngưỡng và nếp sống sắc thái bản
địa có từ lâu đời vì nguy cơ đầy thảm họa tàn phá môi trường và đẩy họ
thành người lưu dân trong vài năm tới. Điều nầy chắc chắn cũng sẽ đến
với người dân Tây nguyên trong một ngày không xa, mỗi khi việc khai
thác bauxite ở đây bước vào thời kỳ « phát triển rực rỡ » mà theo tính
toán của cơ quan chức năng Việt nam thì phải mất 13 năm mới « có
lãi »( !)(49)
nhưng vẫn được thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng xác định "là dự án trọng
điểm, mở đầu cho việc xây dựng ngành công nghiệp bauxite-alumin-nhôm,
phục vụ phát triển kinh tế đất nước nói chung, góp phần phát triển kinh
tế - xã hội Tây Nguyên nói riêng"(50)
, yêu cầu bảo đảm
đưa nhà máy alumin trong tổ hợp bauxite nhôm Lâm Đồng vào hoạt
động cuối năm 2010 như kế hoạch trong chuyến thị sát Tây Nguyên vào
ngày 18/8/2009.
H.L.T
18/7/2009 ( bổ sung
tư liệu 20/8/2009)
Chú thích:
* Trích từ bài
"Rắn là một loài bò" của trang Tuần Việt Nam
(1)http://www.nld.com.vn/20090716033757321P0C1002/9-ngu-dan-bi-tau-la-tong-chim-ve-den-dat-lien.htm
và “2 vụ tàu lạ đâm,
35 ngư dân may mắn thoát chết” trên
http://www.congan.com.vn/?mod=detnews&catid=1101&id=21882
“TQ thúc
giục nộp tiền chuộc”
http://www.phapluattp.vn/news/xa-hoi/view.aspx?news_id=262194
(2)”Những
động thái mới của Trung Quốc, Philippines ở biển Đông”
Ngày 19/5/2009, Trung
Quốc tiếp tục điều 02 tàu Ngư Chính xuất phát từ đảo Hải Nam để bắt đầu
đợt tuần tra mới ở khu vực quần đảo Hoàng Sa trong thời gian 15 ngày,
nhằm mục đích kiềm chế sự gia tăng các hoạt động đánh bắt thuỷ hải sản
bất hợp pháp.
Theo ông Zhu Yingrong, một quan chức của Cục Ngư chính cho biết, các tàu
tuần tra lần này sẽ thực hiện một nhiệm vụ “như thường lệ nhưng mạnh
mẽ”; trong đó bao gồm các hoạt động như tuần tra trong vùng đặc quyền
kinh tế, bảo vệ các tàu cá Trung Quốc, kiềm chế sự gia tăng đánh bắt cá
bất hợp pháp và “tăng cường bảo vệ các quyền lợi và các lợi ích của
Trung Quốc ở khu vực này”.
http://vitinfo.com.vn/Muctin/Quocte/LA60518/default.htm
(3) Huy Đức “Đồn
biên phòng Hoàng Sa”
…Các gia đình ở huyện
đảo Lý Sơn (Quảng Ngãi) không còn liên lạc được với 12 ngư dân bị Trung
Quốc bắt hôm 16-6-2009 tại vùng biển Hoàng Sa để đòi 540 triệu đồng tiền
chuộc. Đây không phải là lần đầu tiên ngư dân Việt Nam bị Trung Quốc
"bắt làm con tin để tống tiền", như cách nói của ông Nguyễn Dự, Chủ tịch
xã An Hải, huyện Lý Sơn. Chỉ riêng Quảng Ngãi, đã có 373 ngư dân và 33
tàu đánh cá Việt Nam bị Trung Quốc bắt giữ, tính từ năm 2005, để đòi từ
150-180 triệu một tàu. Không chỉ bị "tống tiền", ngư dân Việt làm ăn
trên lãnh hải của ông cha mà dễ gặp nguy hiểm như bị lạc sang xứ Somali
xa lắc. Ngày 26-4, tàu của ông Phạm Tĩnh, đang tìm cá thì bị 10 kẻ lạ
mặt, nói tiếng Trung Quốc, đi trên một con tàu trắng, "nổ súng đuổi
theo, nhảy sang lục lọi, rồi cướp sạch toàn bộ số cá khoảng trên 3 tấn".
Một ngư dân Quảng Ngãi khác, ông Ðặng Cận, hôm 24-5, cũng "bị những
người nói tiếng Trung Quốc, từ một con tàu trắng khác, dùng súng cướp đi
5 tấn cá"... Kể từ năm 1999, khi con tàu đầu tiên của Quảng Ngãi bị
Trung Quốc bắt giữ, ngư dân, đặc biệt là ngư dân Lý Sơn vẫn kiên cường
đánh cá trên vùng biển Hoàng Sa..
http://xuanduc.vn/baiviet.aspx?id=876&nhom=6
(4)
ngày 15/01/2009, Bộ Chỉ
huy Biên phòng tỉnh Phú Yên thông báo: một tàu đánh cá của ngư dân địa
phương đã bị một tàu lạ đâm chìm ở vùng biển cách mũi Đại Lãnh về phía
Đông Nam khỏang 80 hải lý. Toàn bộ chín ngư dân trên tàu bị mất tích.
Đến ngày 14-03, một tàu đánh cá ở huyện Đông Hải, tỉnh Bạc Liêu bị một
tàu lạ khác đâm chìm. Lúc đó, Văn phòng Ban phòng chống lụt bão tỉnh Bạc
Liêu xác nhận: tai nạn này đã làm hai thuyền viên tử nạn và hai người
khác mất tích. Đầu tháng 5, một tàu ngư dânthuộc huyện Đức Phổ, tỉnh
Quảng Ngãi, khi đang vây bắt một đàn cá ở vị trí 109 độ kinh đông và 17
độ vĩ bắc cách bờ chừng 65 hải lý thì bất ngờ bị một tàu nước ngoài đến
yêu cầu dỡ lưới đi nơi khác, nếu không sẽ gặp rắc rối. Rạng sáng ngày
19-05, một tàu câu mực của ngư dân xã Bình Chánh, huyện Bình Sơn, tỉnh
Quảng Ngãi, đang khi hành nghề ở 10′54 độ vĩ bắc, 111 độ kinh đông, tức
trong khu vực không xa quần đảo Hoàng Sa, thì đã bị một tàu lạ tông
cho chìm, khiến 26 thuyền viên rơi xuống biển nhưng may sau đó đã được
tàu bạn cứu thoát. Ngày 22-05, một tàu cá thuộc huyện Đức Phổ, Quảng
Ngãi đã bị một tàu nước ngoài tấn công ngay trên ngư trường, lấy đi hơn
một nửa số cá vừa đánh bắt được. Đã vậy các thuyền viên trên tàu lạ này
trước khi rút lui còn dùng lưỡi lê đâm thủng một chiếc thuyền thúng dùng
làm xuồng cứu nạn. Rồi vào khoảng 9g sáng ngày 03/06/2009, 9 ngư dân xã
Quỳnh Dị, huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An đang đánh bắt cá trên biển thì
bất ngờ bị hai chiếc tàu lạ tấn công và truy đuổi, công kích bằng đá,
chai bia, lọ nước… Bỏ lại lưới, họ chạy thoát thân được hơn 2 hải lý thì
một chiếc đuổi kịp, đâm thẳng vào mạn tàu khiến con tàu bị nghiêng, hư
hỏng nặng…báo cáo chính thức của tỉnh Quảng Ngãi cho biết tính từ 2005
đến nay đã có 33 chiếc tàu đánh cá Việt Nam với 373 ngư dân bị Trung
quốc bắt. Những người này bị buộc phải nộp tiền chuộc từ 50 đến 70 ngàn
Yuan tức từ 9 đến 11 ngàn đôla mới được thả về. Quảng Ngãi cũng có 9 ngư
dân bị tàu Trung quốc bắn chết và bị thương vào năm 2007.
xem thêm:
Hàng trăm ngư dân từng bị giam giữ phải nộp tiền chuộc
Thứ Sáu, 05/06/2009 ,
-
Theo Sở Ngoại vụ Quảng Ngãi, hiện tỉnh này còn 15 tàu cá, 46 ngư dân
đang bị nước ngoài giam giữ. Đặc biệt có một ngư dân đang bị giam 4 năm
nay.
Trong số 15 tàu cá đang bị nước ngoài giam giữ có 7 tàu (15 ngư dân)
bị giam tại Indonesia, số còn lại bị giam ở Philippines.
Thông tin này được trích từ báo cáo của Sở Ngoại Vụ tỉnh Quảng Ngãi ban
hành vào tháng 5/2009. Tuy nhiên, số liệu chỉ cập nhật đến hết quý
1/2009. Nếu tính đến tháng 4 và 5/2009, số ngư dân bị giam giữ ở 2 nước
trên (ngoài ra còn có Malaysia) còn nhiều hơn nữa.
Đơn cử một xã như Bình Châu (huyện Bình Sơn), trong tháng 4 và 5 vừa qua
có 3 chiếc tàu bị bắt giữ, gồm tàu của các ông Bùi Cam, Nguyễn Quýt (đều
bị giam tại Malaysia), Nguyễn Tiến (bị giam tại Philippines). Cùng bị
giam giữ với 3 chiếc tàu này là 36 ngư dân.
Nguyên nhân các tàu bị bắt giam là do mê mải luồng cá nên đưa tàu qua
hải phận nước ngoài, do đi tránh bão, do cần sửa chữa tàu thuyền, máy
móc, và do thiếu kiến thức về lãnh hải.
Những ngư dân này đều còn sống, thỉnh thoảng được phép liên lạc về nhà.
Nhìn chung chịu cảnh giam cầm cực nhọc, ăn uống bữa đói bữa no. Tuy
nhiên tình cảnh người thân của họ còn thê thảm hơn.
Tại Bình Châu có bà Bùi Thị Mái (sinh năm 1957) vừa sắm một chiếc tàu
cá 700 triệu đồng (chủ yếu từ vốn vay) mới đi chuyến biển đầu tiên thì
bị Philippines bắt giữ tại đảo Patanest, cùng bị bắt với chiếc tàu còn
có 3 con trai và 1 đứa cháu của bà.
Các con bà Mái điện về cho biết, họ bị bắt ngày 4/4/2009 vì đưa tàu vào
đó tránh bão. Nghe tin tàu và các con bà bị bắt, nhiều chủ nợ đến đòi
tiền, bà Mái và mấy cô con dâu không biết đường nào xoay sở.
Cạnh nhà bà Mái
là bà Nguyễn Thị Phấn (sinh năm 1953). Bà có con trai là Huỳnh Văn Oanh
đang bị giam giữ tại Philippines hơn 1 năm qua. Theo Oanh điện về, thì
vào ngày 16/5/2008, Oanh cho tàu vào một làng của Philippines để lên bờ
tìm chỗ sạc bình ắc quy điện. Khi Oanh và 2 ngư dân đang bê bình ắc quy
vào làng thì bị bắt giữ, những người trên tàu thấy vậy chặt đứt dây neo
cho tàu tháo chạy. Dù đưa được tàu về nhà nhưng do không có chủ tàu
(Oanh), cũng như tâm trạng bất an nên chuyện đi biển bị tê liệt từ đó
đến giờ. Đến tháng 5/2009, sợ tàu hư, bà Phấn đã kêu bán tàu với giá 140
triệu đồng, trong khi để sắm nó phải mất 670 triệu đồng. Gia đình bà
Phấn cũng nợ nần chồng chất .Cũng theo báo cáo nói trên, tính từ 2005
đến quý I/2009, tổng số tàu thuyền và ngư dân Quảng Ngãi bị nước ngoài
bắt là 74 chiếc, 714 ngư dân, trong đó 33 chiếc với 373 ngư dân là bị
Trung Quốc bắt.
Khi bị Trung Quốc bắt, người thân ngư dân phải nộp tiền chuộc từ 5-7
vạn nhân dân tệ (150-180 triệu đồng) mới đưa được ngư dân về nhà. Ngoài
bị bắt ra, Quảng Ngãi cũng có 6 ngư dân bị nước ngoài bắn chết và bị
thương (năm 2007).
http://vietnamnet.vn/xahoi/2009/06/851529/
Ngư dân Quãng Ngãi bị vây bắt
tại vùng biển Hoàng sa
(5)南沙諸島をめぐる石油資源争奪と対テロ戦争
米メジャー、中国抱き込みでつば迫り合い(Tạp
chí Sekai tháng 9/2006)
”Cuộc tranh giành tài nguyên dầu mỏ chung quanh quần đảo Trường Sa và
Chiến tranh chống khủng bố”
Bauvinal.info.free.fr
(6) xem Lê
Hoàng”Hợp tác chiến lược toàn diện” và chủ quyền lãnh hải trên Biển
Đông”
http://bauxitevietnam.info/c/2896.html
(7)アジア戦略資源争奪とシーレーン確保問題
『南シナ海の資源』
« Vấn đề bảo
đảm tuyến đường trên biển và tranh nhau nguồn tài nguyên chiến lược Châu
Á” “Tài Nguyên ở biển Đông”
Tác giả Ishimaru
Yasuo cho rằng”Mặc dù TQ tỏ thái độ muốn hợp tác chung việc khai thác
dầu và khí dốt chung quanh quần đảo Trường sa với các nước chung quanh
và thảo luận về tương lai của quần đảo nầy nhưng chủ trương quần đảo
Trường Sa thuộc chủ quyền của TQ thì vẫn không thay đổi qua việc xây
dựng căn cứ quân sự, có hành động vũ lức trên biển đông, cho phép các
công ty dầu hỏa quốc tế thăm dò và khai thác ở vùng biển nầy. Cho biết
nhu cầu về năng lượng của TQ vào năm 2020 sẽ tăng gấp 4 lần (400 %) hơn
so với năm 1990.
Bauvinal.info.free.fr
(8)”Hành trình vạn
dặm tìm dầu của Trung Quốc”
http://www.baovietnam.vn/the-gioi/45931/25/Hanh-trinh-van-dam-tim-dau-cua-Trung-Quoc
(9)
(9)Tổng
kết Thống kê Năng lượng Thế giới, Tập đoàn Dầu khí Anh Quốc. ấn bản
2006. [có trên mạng]
http://www.bp.com/productlanding.do?categoryId=6842&contentId=7021390
(10)Theo
Việt Long
”Đường
lưỡi bò của Trung Quốc trên biển Đông - coi thường Luật Biển quốc tế “
Văn Chinh Net
http://vanchinh.net/index.php?option=com_content&view=article&id=517:ng-li-bo-ca-trung-quc-tren-bin-ong-s-coi-thng-lut-bin-quc-t
(11)Hoàng Việt
“
Đường 'lưỡi bò' có hợp pháp
không ?
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/forum/2009/05/090515_china_sea_dispute.shtml
Năm 1948, chính
quyền Cộng Hoà Trung Hoa đã cho in bản đồ chính thức lần đầu có "đường
lưỡi bò" dựa theo bản đồ của Bai Meichu.Trong bản đồ này, "đường lưỡi
bò" là một đường đứt khúc có 11 đoạn, được thể hiện bao trùm xung quanh
các nhóm quần đảo, bãi ngầm lớn trên biển Đông, đó là các quần đảo Hoàng
Sa (Paracels), Trường Sa (Spratlys) và Pratas (Trung Quốc gọi là Đông
Sa), bãi ngầm Macclesfield (Trung quốc gọi là Trung Sa) và bãi cạn
Scaborough (Trung Quốc gọi là Hoàng Nham).
Mặt khác,Tuyên bố
năm 1958 về lãnh hải của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã nhấn mạnh rằng:
"Chiều rộng lãnh
hải nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa là 12 hải lý. Điều khoản này áp
dụng cho tất cả các lãnh thổ của nước Cộng Hòa Nhân dân Trung Hoa, bao
gồm lục địa Trung Quốc và các đảo ven bờ của lục địa cũng như các đảo
Đài Loan và xung quanh đó, quần đảo Bành Hồ, Đông Sa, Tây Sa, Trung Sa,
Nam Sa và tất cả các đảo khác thuộc Trung Quốc bị phân cách với đất liền
và các đảo ven bờ biển của nó bởi biển cả." cho thấy sự nhất quán của TQ
trong chủ trương sở hữu vùng lãnh hải ngay từ khi Nước Cộng Hòa Nhân dân
TH ra đời.
(12) như (10)
tldd
(13)”Trước yêu
sách của Trung Quốc đối với 80% diện tích biển đông: Không chấp nhận
đường "lưỡi bò”
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=332309&ChannelID=3
(14) như trên
(15) như trên
(16) Ðiều thứ 121
của Công Ước Montego Bay 10 tháng 12 năm 1982 định nghĩa về đảo :
1. Une île est une
étendue naturelle de terre entourée d'eau qui reste découverte à marée
haute. (Ðảo là một dải đất tự nhiên, có nước bao bọc chung quanh và
không bị nước phủ lúc thủy triều lên)
2. Sous réserve du
paragraphe 3, la mer territoriale, la zone contiguë, la zone économique
exclusive et le plateau continental d'une île sont délimités
conformément aux dispositions de la Convention applicables aux autres
territoires terrestres. (Một đảo có lãnh địa hải phận, vùng tiếp cận,
vùng kinh tế độc quyền và thêm lục địa riêng, ngoại trừ điều kiện ghi
dưới phần 3)
3. Les rochers qui
ne se prêtent pas à l'habitation humaine ou à une vie économique propre,
n'ont pas de zone économique exclusive ni de plateau continental. (Những
bãi đá (cồn đá) mà người ta không thể sinh sống, hoặc tạo một nền kinh
tế tự tại thì không có vùng kinh tế độc quyền cũng như không có thềm
lục địa).
Theo Trương Nhân
Tuấn
(
http://fr.blog.360.yahoo.com/blog-EGs0TdElabNXphrx56VTXO2Qa8378w--?cq=1&p=124#comments)
(17) theo Trương
Nhân Tuấn,tldd
xem thêm ”
Lập
trường của Trung Quốc trong tranh chấp chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng
Sa, Trường Sa và luật quốc tế” của Đào Văn Thụy
http://www.tapchithoidai.org/ThoiDai11/200711_DaoVanThuy.htm#_edn1
(18)Vũ Tuyết Loan
“AN NINH PHI TRUYỀN THỐNG Ở CHÂU Á - THÁI BÌNH DƯƠNG: VẤN ĐỀ VÀ GIẢI
PHÁP” Tạp Chí Cộng Sản
http://203.162.0.19:8080/show_content.pl?topic=5&ID=4681
(19) “Tuyên bố
chung Việt Nam-Trung quốc”
http://www.mofa.gov.vn/vi/nr040807104143/nr040807105001/ns080602092528
Cũng trong bản
Tuyên Bố Chung nầy, vấn đề khai thác bauxite được ghi rõ như sau:“Hai
bên tăng cuờng hợp tác trong các dự án như:
Bôxit Đắc Nông,
các dự án trong khuôn khổ “Hai hành lang, một vành đai kinh tế” và các
dự án lớn khác. Hai bên khẳng định tăng cường hợp tác trong các cơ chế
kinh tế khu vực, liên khu vực và quốc tế như Tổ chức Thương mại thế
giới…”
(20)
http://www.sggp.org.vn/chinhtri/2008/10/169311/
(21)http://
www.asiasentinel.com/index.php?option=com_content&task=view&id=1546&Itemid=188)
(22) Thứ Ba,
01/11/2005
“Việt - Trung đã
ký 13 văn kiện hợp tác”
Sau lễ đón chính thức
Tổng Bí thư, Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Ðào, với nghi thức cao nhất
dành cho nguyên thủ quốc gia, tại Văn phòng T.Ư Ðảng, Tổng Bí thư Nông
Ðức Mạnh, Chủ tịch nước Trần Ðức Lương và Tổng Bí thư, Chủ tịch Hồ Cẩm
Ðào đã tiến hành hội đàm và chứng kiến lễ ký 13 văn kiện hợp tác quan
trọng.
Bảy văn kiện được ký, gồm: Hiệp định hợp tác kinh
tế, kỹ thuật giữa Chính phủ hai nước về việc Chính phủ Trung
Quốc cung cấp cho Chính phủ Việt Nam khoản viện trợ không hoàn
lại 60 triệu nhân dân tệ; Hiệp định khung về việc Chính phủ
Trung Quốc cung cấp cho Chính phủ Việt Nam khoản tín dụng ưu
đãi 550 triệu nhân dân tệ cho Dự án Hiện đại hóa thông tin tín
hiệu đường sắt đoạn Vinh - TPHCM, tuyến đường sắt Bắc - Nam;
Thỏa thuận cho vay giữa Bộ Tài chính Việt Nam và Ngân hàng
xuất nhập khẩu Trung Quốc về sử dụng tín dụng ưu đãi cho Dự án
Hiện đại hóa thông tin tín hiệu đường sắt "ba tuyến một đầu
mối" (gồm Hà Nội - Thái Nguyên; Hà Nội - Đồng Đăng và Hà Nội -
Lào Cai); Thỏa thuận cho vay giữa Bộ Tài chính Việt Nam và
Ngân hàng xuất nhập khẩu Trung Quốc về sử dụng tín dụng ưu đãi
cho Dự án Hiện đại hóa thông tin tín hiệu đường sắt đoạn Vinh
- TP Hồ Chí Minh, tuyến đường sắt Bắc - Nam; Hợp đồng giữa
Tổng công ty Điện lực Việt Nam và Công ty Lưới điện miền nam
Trung Quốc về việc Trung Quốc bán điện cho sáu tỉnh miền bắc
Việt Nam; Thỏa thuận khung về hợp tác dầu khí giữa Tổng công
ty Dầu khí Việt Nam và Tổng công ty Dầu khí ngoài khơi quốc
gia Trung Quốc trong khu vực thỏa thuận ngoài khơi Vịnh Bắc
Bộ; Thỏa thuận Hợp đồng EPC giữa Tổng công ty Hóa chất Việt
Nam và Tổng công ty Xây dựng Công trình Hóa chất Trung Quốc về
thiết kế, chuyển giao công nghệ, cung cấp thiết bị... cho Dự
án đầu tư Nhà máy phân bón DAP tại khu kinh tế Đình Vũ, Hải
Phòng.
Các doanh nghiệp hai nước ký sáu văn kiện, trong đó có Thỏa
thuận cho vay về sử dụng tín dụng ưu đãi; Thỏa thuận khung về
cung cấp tín dụng xuất khẩu bên mua cho Dự án nhiệt điện Sơn
Động; Thỏa thuận cho vay về cung cấp tín dụng xuất khẩu bên
mua cho Dự án nhiệt điện Hải Phòng 1; Thỏa thuận khung về cung
cấp tín dụng xuất khẩu bên mua cho Dự án Nhiệt điện Quảng
Ninh; Bản ghi nhớ về việc xây dựng Nhà máy Nhiệt điện Hải
Phòng 2; Hợp đồng về hợp tác triển khai Dự án nhiệt điện Quảng
Ninh 1.
|
|
http://dantri.com.vn/c20/s20-85809/viet-trung-da-ky-13-van-kien-hop-tac.htm
(23)Vũ Tuyết Loan,
tldd
“Chủ nghĩa khủng
bố hiện đại ảnh hưởng tới nhiều mặt: Về chính trị, đe dọa an ninh
và sự ổn định của cộng đồng quốc tế, cản trở tiến trình giải quyết hòa
bình các xung đột khu vực. Về kinh tế, thông qua việc tấn công
trực tiếp vào các mục tiêu kinh tế, gây tổn thất lớn, phá hoại trật tự
kinh tế. Về quân sự, chủ nghĩa khủng bố hiện đại trở thành một
trong những nguyên nhân dẫn tới những cuộc xung đột vũ trang, đặc biệt
khi thế giới phát triển nhanh chóng trong điều kiện kỹ thuật và trữ
lượng vật chất được sử dụng cho chiến tranh thông tin, chiến tranh hạt
nhân, chiến tranh hóa học, chiến tranh sinh học đang ở mức cao như hiện
nay. Điều này không chỉ làm tăng thêm tính cấp thiết của hợp tác an ninh
toàn cầu mà còn tạo ra tiền đề mang tính lịch sử cho việc thiết lập cơ
chế hợp tác an ninh quốc tế”.(Tạp chí Cộng sản, số 120/2006)
(24)Lê Minh Phiếu -
Dương Danh Huy (Quỹ Nghiên cứu Biển Đông)
http://vietnamnet.vn/chinhtri/2008/12/817741/

Phần Biển Đông
mà họ đòi hỏi nằm trong các đường gạch nối trên Biển Đông, được đưa ra
đầu tiên vào năm 1947, có hình chữ U hay hình lưỡi bò và do vậy thường
được gọi là “đường lưỡi bò” hay “ranh giới lưỡi bò”. Phần diện tích
trong đường lưỡi bò này chiếm khoảng 75% diện tích trên Biển Đông, để
lại khoảng 25% cho tất cả các nước Philippines, Malaysia, Brunei,
Indonesia, và Việt Nam, tức mỗi nước được trung bình
5%. Các vạch đỏ là ranh giới lưỡi bò Trung Quốc đòi
hỏi. Các đường xanh là một cách chia các vùng đặc quyền kinh tế dựa trên
UNCLOS, nhưng không chia các đảo đang bị tranh chấp. Các vòng tròn xanh
lá cây là lãnh hải 12 hải lý của các đảo này. (Click vào hình để xem bản
đồ cỡ lớn)
(25)Tại
cuộc họp báo thường kỳ chiều 27/11, ông Lê Dũng nói Việt Nam quan tâm và
theo dõi chặt chẽ thông tin nói trên và tái khẳng định lập trường của
Việt Nam về vấn đề Biển Đông.
"Chúng tôi có
đầy đủ bằng chứng lịch sử và cơ sở pháp lý để khẳng định chủ quyền,
quyền chủ quyền và quyền hợp pháp của mình đối với hai quần đảo Hoàng Sa
và Trường Sa cũng như những vùng biển và thềm lục địa của Việt Nam.
Mọi hoạt động tiến
hành trên vùng biển và thềm lục địa của Việt Nam mà không có sự đồng ý,
chấp thuận của Việt Nam đều vi phạm chủ quyền, vi phạm lợi ích quốc gia
của Việt Nam và hoàn toàn vô giá trị", ông Lê Dũng nhấn mạnh.
Trên đây là một bài văn mẫu của
người phát ngôn BNG VN, phát biểu ngày 27/11/2008
(26)ngày 4/6/2009
vừa qua, Thứ trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn đã “giao thiệp” với Đại sứ
Trung Quốc Tôn Quốc Tường, lưu ý việc phía Trung Quốc gần đây thực hiện
lệnh cấm đánh cá tại một số vùng biển trong đó có những khu vực thuộc
chủ quyền của Việt Nam trên biển Đông và tăng cường tàu tuần tra, bắt,
phạt tàu cá tại những vùng biển này


Tàu đánh
cá ở Đà Nẵng nằm bờ tháng 6/2009 Tàu Ngư Chính của TQ quần
thảo trên biển Đông
http://antg.cand.com.vn/vi-vn/sukien/2009/6/69614.cand
(27) xem chú thích
(14)
và “Mối quan hệ Việt
Nam – Trung Quốc đầy đe dọa 1991 – 2008”
http://vietchange.com/forum/showthread.php?t=63177
(28) ”Cán cân thương
mại Việt - Trung quá chênh lệch”
http://www.thanhnien.com.vn/news/Pages/200927/20090705004047.aspx
Và
“Việt Nam nhập siêu
11 tỷ đô la từ trung quốc”
http://www.thesaigontimes.vn/epaper/TB-KTSG/So12-2009(952)/23314/
Trong “Nhập siêu
và một số biện pháp hạn chế nhập siêu trong thời gian tới” của Nguyễn
Hoàng Giang(Văn phòng Trung ương Đảng) cảnh báo:
“Riêng nhập siêu từ
Trung Quốc ở mức rất lớn: năm 2006 gần 4,4 tỉ USD (chiếm 86% tổng mức
nhập siêu của cả nước); năm 2007 tăng lên 7,5 tỉ USD (chiếm 60% tổng mức
nhập siêu của cả nước), và hàng nhập lại chủ yếu là hàng tiêu dùng và
các thiết bị chưa phải thuộc công nghệ tiên tiến. Chính đặc điểm này đã
đặt ra câu hỏi: vậy nhập siêu lớn trong thời gian qua đã thực sự hợp lý
và lành mạnh chưa?”
http://www.tapchicongsan.org.vn/details.asp?Object=4&news_ID=23954692
(29) xem ”TÌNH TRẠNG
AN NINH HIỆN TẠI VÀ CHÍNH SÁCH AN NINH CỦA CHND TRUNG HOA”
http://nhipcauthegioi.hu/modules.php?name=News&op=viewst&sid=1862
(30)"Tình trạng an
ninh hiện tại và chính sách an ninh của CHND Trung Hoa" cho
Chuyên san An ninh và Quân sự của Học viện Quốc phòng Hungary
http://tuanvietnam.net/vn/tulieusuyngam/6490/index.aspx
(31) như trên, tldd
(32)”Mỹ với những
tham vọng an ninh toàn cầu của Trung Quốc”trong The Washington Quarterly
- Số 7/2009
và
“The Military
Implications of china’s economic go-global policy”Holslag et all
BICCS Asia paper Vol
.3(8)
(33) như trên, tldd
(34) ”China and
Long-range Asia Energy Security: An Analysis of the Political, Economic
and Technological Factors Shaping Asian Energy Markets - Trung Quốc và
An ninh Năng lượng dài hạn ở châu Á: Phân tích về chính trị, kinh tế và
các yếu tố kỹ thuật hình thành nên các thị trường năng lượng châu Á”Dr.
Evan A. Feigenbaum http://bauxitevietnam.free.fr
(35)Michael
Richardson”A Southward Thrust for China’s Energy Diplomacy in the South
China Sea” Trung Quốc đẩy mạnh xuống phía Nam trong chính sách Ngoại
giao Năng lượng trên biển Nam Trung Hoa
http://www.japanfocus.org/_Michael_Richardson-A_Southward_Thrust_for_China___s_Energy_Diplomacy_in_the_South_China_Sea
và
Các mối liên hệ
về năng lượng Trung-Nhật: Triển vọng cạnh tranh chiến lược sâu sắc -
Sino-Japanese energy relations: Prospects for deepening strategic
competition trên
http://bauvinal.info.free.fr
(36) như (32) tldd
(37) ngày
16/4/2009,kỷ niệm 60 năm ngày truyền thống hải quân Trung QuốcTư lệnh
hải quân Trung Quốc, đô đốc Wu Shengli(Ngô Thắng Lợi)phát biểu, rằng
nước này cần những tàu ngầm có khả năng tàng hình mạnh hơn, ngư lôi tốc
độ cao và thông minh hơn, các loại vũ khí điện tử, máy bay siêu thanh và
tên lửa tầm xa có độ chính xác cao.
"Hải quân sẽ đẩy
nhanh việc nghiên cứu và xây dựng các loại vũ khí thế hệ mới, nhằm tăng
cường khả năng chiến đấu trên biển trong khu vực, trong thời đại của
công nghệ thông tin", ông Ngô nói.
http://www.xaluan.com/modules.php?name=News&file=article&sid=115488
xem thêm:”Hạm Đội
Nam Hải của Trung Quốc (Nha Nho 26)”
(38)
Biển Đông: một số động thái gần
đây
Trung Quốc đã điều tàu tuần tra ngư trường lớn nhất tới Biển Đông (Ảnh:
THX)
”Dân chúng Trung Quốc
ngày càng quan tâm hơn, kể cả về quần đảo Trường Sa mà Trung Quốc tranh
chấp chủ quyền với Đài Loan, Việt Nam, Brunây, Philippinnes, Malaysia.
Cho nên, có thể xem cuộc đọ sức với Mỹ đầu tháng 3 như là một tín hiệu
của chính quyền Bắc Kinh, cho thấy họ không chỉ có quyết tâm mà còn có
khả năng bảo vệ điều mà họ xem là quyền lợi của mình ở Biển Đông”.
http://www.baomoi.com/Home/ThoiSu/www.toquoc.gov.vn/Bien-Dong-mot-so-dong-thai-gan-day/2639623.epi
(39)
http://www.vietbaoonline.com/?ppid=45&pid=4&nid=146837
(40)
http://vitinfo.com.vn/Muctin/Quocte/LA62741/default.htm
(41)中国の海洋戦略―川村研究所代表/元海将補・
川村純彦氏に聞く (Phỏng vấn Viện
trưởng viện nghiên cứu Kawamura Sumihiko—Nguyên Phó Đô Đốc Hải quân NB--
về chiến lược biển của TQ)
http://www.asahi-net.or.jp/~VB7Y-TD/k6/160826.htm
đăng lại trên
http://bauvinal.info.free.fr
(42)调查显示92%中国网友赞同武力解决南海问题
–“92% tán thành dùng vũ lực để giải quyết vấn đề biển đông”
(43) xem”Công ty TQ
trúng thầu dự án đường cao tốc”
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/08/090808_china_build_highway.shtml
và ”Hàng Trung Quốc
tràn ngập thị trường”
http://www.sggp.org.vn/thitruongkt/2009/7/196942/
(44)Hồng Lê Thọ “Nhập
siêu từ thương mại đến văn hóa”
vietsciences.free.fr/vietnam/xahoi/nhapsieuthuongmaivanhoa.htm
(45)Theo ước tính
của Bộ Địa chất và Tài nguyên Khoáng sản Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa
vùng quần đảo Trường Sa có chứa trữ lượng dầu và khí đốt tự nhiên rất
lớn, lên đến 17,7 tỷ tấn (1,60 × 1010 kg), so với 13 tỷ tấn (1,17 × 1010
kg) của Kuwait, và họ xếp nó vào danh sách một trong bốn vùng có trữ
lượng dầu khí lớn nhất thế giới. Lê Hoàng “Hợp tác chiến lược toàn
diện” và chủ quyền lãnh hải trên Biển Đông”
(46)
Dương Danh Huy
”Sức ép trên biển và trên bàn đàm phán”
(47) xem “Chiến Lược
Khoáng Sản của TQ” Tư liệu của Quốc Vụ Viện Trung Quốc
Bauvinal.info.free.fr
(48)xem”Le projet
minier de Vedanta menace les moyens de subsistance et l'identité
culturelle d'une communauté indigène en Inde”
Bauvinal.info.free.fr 9/7/2009
(49)"Xung quanh vấn
đề hiệu quả kinh tế, báo cáo cho biết theo Tập Ðoàn Than - Khoáng Sản VN
(TKV), hiệu quả kinh tế của hai dự án đã được tính toán. Theo đó, thời
gian thu hồi vốn khoảng 13 năm. Những năm đầu của dự án có một số năm lỗ
(lỗ kế hoạch), tuy nhiên đánh giá cả đời dự án là có hiệu quả kinh tế."
Bản tin của báo Tuổi Trẻ ngày Chủ nhật 24/5/2009 viết theo bản báo cáo
của 'chính phủ' Nguyễn Tấn Dũng gửi quốc hội trước nhiều sự chỉ trích và
ngăn cản kế hoạch khai thác bauxite và dành độc quyền trúng thầu cho nhà
thầu Trung Quốc kiểu như 'cho không' (một quan chức TKV từng tiết lộ).
Bản tin này viết tiếp
thêm rằng: "Báo cáo nhận định: giá nhôm trên thị trường hiện nay đang ở
mức giá sàn rất thấp ($1,426 đô la/tấn), giảm khoảng 70% so với giá nhôm
thời kỳ 2006-2007. Giá alumin cũng tương ứng giảm theo. Tuy nhiên, các dự
án alumin Tây nguyên đều có tuổi đời trên 50 năm, vì vậy hiệu quả kinh
tế của dự án được tính toán dựa trên cơ sở dự báo, phân tích và lựa chọn
giá bán alumin bình quân cho 'cả đời' dự án là $362 đô la/tấn thì phù
hợp".
xem toàn văn “Báo Cáo
của Chính Phủ” về vấn đề Bauxite trình Quốc Hội ở đây:
http://vietnamnet.vn/chinhtri/2009/05/849417/
và
http://www.thesaigontimes.vn/Home/diendan/ykien/18821/
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=317743&ChannelID=3
http://www.diendan.org/viet-nam/mat-va-111uoc-trong-viec-khai-thac-bauxite-o-tay-nguyen/
và
http://leminhphieu.com/?p=533
(50)http://www.nhandan.com.vn/tinbai/?top=0&article=155051
và
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/08/090819_vietpm_bauxite.shtml