Bài báo cho biết, các nước đang phát triển hiện phát thải ra gần
một nửa lượng khí carbon trên tòan địa cầu. Lấy thí dụ như
Brasil, lượng khí CO2 thải ra tính trên đầu người dân còn cao
hơn cả nước Đức.
Về mức độ thiệt hại của hiện tượng khí hậu ấm
lên đối với những nước nghèo, trong một bản báo cáo đưa ra năm
2006 thì nhiệt độ trái đất tăng thêm 2°C thì sẽ làm thiệt hại 1%
tổng sản phẩm thu nhập của tòan thế giới. Ngân Hàng Thế Giới vừa
đưa ra một báo cáo mới đánh giá biến đổi khí hậu có thể gây
thiệt hại 4% tổng thu nhập quốc dân của châu Phi và riêng Ấn Độ,
con số này lên tới 5%.
Theo tờ báo, tính được giá trị thiệt hại kinh tế từ hiện
tượng biến đổi khí hậu là rất khó, vì người ta vẫn chưa nắm bắt
được có bao nhiêu nhân tố góp phần vào hiện tượng này. Nhưng
người ta có thể tính được qua số lượng nạn nhân của các trận
thiên tai. Chẳng hạn, từ năm 1981 đến 1985, trên thế giới có
khoảng 5 triệu người cần được cứu trợ thiên tai. Còn từ năm 2001
đến 2005, con số trên đã tăng đến 1,5 tỷ người.
Vẫn theo bài báo thì người nghèo hiển nhiên là dễ bị thiệt
hại hơn người giàu. Lấy một ví dụ trong trận bão Mitch tàn phá
Honduras vào năm 1998, các gia đình nghèo bị mất 20% tài sản,
trong khi người giàu bị thiệt hại có 3%.
Khí hậu trái đất ấm lên càng làm trầm trọng thêm tình trạng
bệnh dịch nguy hiểm vốn đã và đang lan tràn ở các nước nghèo.
Theo đánh giá của Tổ Chức Y Tế Thế Giới, từ nay đến năm 2070,
60% dân số thế giới sẽ rất dễ bị mắc bệnh dịch do hiện tượng
trái đất nóng dần lên.
Khí hậu trái đất tăng dẫn đến tan băng và hậu quả là lụt lội.
Theo các nhà nghiên cứu thì vẫn lại chủ yếu là các nước nghèo bị
ngập lụt nhiều nhất. Trong khi đó ngân sách quốc gia của các
nước này thì hạn hẹp không cho phép tự bảo vệ được mình.
Thời tiết khí hậu còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến các họat
động kinh tế chủ yếu của các nước đang phát triển như nông
nghiệp hay du lịch.
Không chỉ có lụt lội, chu trình khí hậu bị đảo lộn còn dẫn
tới hạn hán thất thường. Quá trình tan băng còn làm cho dự trữ
các nguồn nước bị cạn kiệt dần, dẫn đến tình trạng khan hiếm
nước ngọt.
Những tác động về mặt thời tiết do hiện tượng trái đất nóng
lên sẽ gây ảnh hưởng xấu đến sản xuất nông nghiệp, trong khi dân
số thế giới ngày một tăng. Trong vòng ba bốn thập kỷ tới, sản
xuất nông nghiệp thế giới cần phải tăng gấp đôi mới nuôi sống đủ
dân số tòan cầu theo đà tăng hiện nay.
Các nước đang phát triển muốn tham gia giảm thiểu tác động
của hiện tượng trái đất ấm lên thì lại vấp phải chuyện tài
chính. Đây cũng sẽ là chủ để chính được đưa ra bàn thảo tại Hội
nghị thượng đỉnh Copenhagen tới đây.
Theo tính tóan của Ngân Hàng Thế Giới, để duy trì khí hậu
tăng ở mức 2°C thì các nước đang phát triển cần phải có từ 140
đến 675 tỷ đô la mỗi năm, trong khi hiện nay, các nước nghèo chỉ
được đầu tư khỏang 8 tỷ để góp phẩn làm giảm hiện tượng biến đổi
khí hậu mà thôi.
Ngòai ra còn một bất đồng nữa giữa các nước nghèo và nước
giàu trên vấn đề đánh giá mức độ phát thải khí gây ô nhiễm và
các điều kiện ràng buộc trong việc trợ giúp tiền để giảm hoặc
thích ứng với việc biến đổi khí hậu.
Cuối cùng, The Economist kết luận, đạt được nhất trí về các
khỏan đầu tư để đối phó với hiện tượng biến đổi khí hậu là điều
mà các nước nghèo đặc biệt quan tâm tại Hội nghị Copenhagen tới
đây. Nhưng thỏa thuận như thế nào và họ sẽ thúc đẩy việc này ra
sao lại là một chuyện khác.